Không gian nhỏ đột nhiên nhiều thêm hai người chướng mắt khiến nó chật chội hơn hẳn.
Trình Ương với Hoàng Thừa sau khi vào nhà liền tự dời cho mình cái ghế ra ngồi một bên. Liễu Sùng ôm Màn Thầu tính ngồi lên ghế sofa thì phát giác cả người mình bẩn, liền đứng giữa nhà bảo Trình Ương đi rót nước cho hai người. Trình Ương như con gối gỗ bị chọt chọt, nhúc nhích, Liễu Sùng bảo cậu đi rót nước thì cậu liền lạnh mặt đi rót nước, bảo cậu đi lấy trái cây cậu liền đi lấy hai quả không thèm rửa đặt lên bàn, biểu hiện trong lòng rất không tình nguyện.
Hai người Trình Trung vội vàng làm vẻ mặt đau lòng nói: “Tiểu Liễu à, con đừng để Ương… Trình Ương bận rộn nữa, chúng ta cũng không phải người ngoài gì, sẽ không khách khí đâu, tự chúng ta làm là được.” Vừa nói vừa đi tới lấy quả bưởi chưa lột vỏ trong mâm trái cây tới lột, hoàn toàn không khách khí như đã nói.
“Vậy chú thím cứ ngồi đi nha, đừng khách sáo, cứ coi nơi này là nhà mình, con đi tắm trước.” Liễu Sùng vừa đi vừa đi về phía Trình Ương, đưa Màn Thầu đang đập tay lên mặt anh vào trong ngực Trình Ương. Trong quá trình này anh âm thầm nắm được ngón út của Trình Ương cọ cọ, Trình Ương ngẩng đầu nhìn thấy sự ấm áp trong mắt Liễu Sùng. Khoé môi hơi cong cong lên, động tác nhỏ của hai người biến mất trong nháy mắt, cũng không khiến ai phát hiện được.
Trình Trung vội nói: “Được được, con đừng quan tâm đến chúng ta, mau đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gi-con-cua-cau-ay-la-con-cua-toi/1136143/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.