Liễu Sùng về nhà liền nói chuyện này với hai người, ba người quây quần bên lò sưởi ấm áp, vì chuyện này mà mở cuộc họp gia đình. Đối với ý tưởng Liễu Sùng chạy đi lấy hàng vùng khác, Trình Ương cũng không phản đối, mà hết sức lo lắng nói: “Lỡ giá cả củ mài ở vùng khác không khác gì với ở đây lắm, thì không phải là phí công sao.”
Liễu Sùng cười nói: “Anh đã tìm hiểu rồi, thành phố C sản xuất nhiều củ mài, anh đi thẳng đến thị trấn làng quê thu mua, giá cả khẳng định sẽ rất rẻ. Hơn nữa chờ chúng ta đến nơi thì củ mài hẳn đã đào xong hết rồi, những gia đình nông dân kia chất hàng vào kho khẳng định sẽ lo lắng hoảng sợ. Đến lúc nó trả giá không chừng còn chặt chém được một ít.”
Hoàng Thừa đang ở một bên ôm Màn Thầu uống sữa, nó nghe vậy không nhịn được chậc chậc, cảm khải nói: “Em ngửi thấy mùi hôi của đồng tiền, anh càng ngày càng giống gian thương.”
Liễu Sùng cong cong khoé môi, không chút khách khí nói: “Cảm ơn đã khen, em cũng mau theo sát đi.”
Hoàng Thừa ghét bỏ bĩu môi, nhưng trong lòng rất bội phục Liễu Sùng. Đối phương tiến bộ còn nhanh hơn nó nhiều, nên không châm chọc gì nữa. Trình Ương im lặng cười cười, suy khi suy nghĩ một chút nói: “Vậy anh đi thu mua bao nhiêu hàng, chưa đến một tháng nữa là hết năm rồi.”
Liễu Sùng nghe vậy móc điện thoại ra nhìn lịch một chút. Hôm nay là ngày 3 tháng 1, còn khoảng một tháng nữa là đến Tết âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gi-con-cua-cau-ay-la-con-cua-toi/1136140/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.