Tháng sáu nắng trời chói chang, dòng sông dưới cầu sắt chảy cuồn cuộn, rừng cây vào thời gian này vốn là lúc yên tĩnh thanh tĩnh mà bởi vì đám người chen lấn chạy trốn dưới gầm cầu mà bùng nổ.
Tiếng la hét, mắng chửi cuồng loạn cùng với cầu cứu của người phụ nữ mơ hồ vang lên ở phía trước khiến mọi người kinh hồn bạt vía.
Liễu Sùng chen lấn đi ngược với đám đông đi về phía trước, nhưng đi cũng không dễ dàng gì, thường tiến một bước sẽ bị dồn lui về sau ba bước. Có một cô quen biết không tệ đang hớt hải bỏ hàng qua loa vào quăng đại vào thúng, lên đường chạy đồng thời không quên nhắc nhở anh: “Con còn chen ngược lại làm gì đó! Mau về đi mau về đi! Đám người kia dùng đến dao, cũng đâm Tiểu Trương rồi, con đừng có đi, kẻo ăn thiệt đó!”
Liễu Sùng nghe vậy thần sắc lạnh xuống, mặt càng thêm ngưng trọng, rất sợ xảy ra án mạng thật liền cố gắng chen về phía trước, đồng thời nói cảm ơn với cô đã bảo anh rời đi, dặn dò cô cẩn thận.
Nhưng dưới tình huống này mà muốn ngược dòng đối đầu với đám người thực sự rất khó khăn, Liễu Sùng thử mấy lần cũng không được, vừa hay nhìn thấy cô kia bị người chen chúc lảo đảo suýt té nhào, dứt khoát tới dìu cô xuống dốc cầu. Anh nhìn xung quanh nhất thời có ý tưởng, anh len lỏi đến bên thành cầu, vịn thành cầu được ráp đơn sơ ung dung nhẹ nhàng nhảy ra ngoài, tay nắm lan can chân dẫm trong khe hở, nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gi-con-cua-cau-ay-la-con-cua-toi/1136133/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.