Ỷ có người giúp, hôm nay Liễu Sùng lấy tới mấy trăm cân hàng. Cũng bởi vì có Hoàng Thừa trông hàng giúp mình nên thời gian anh lấy hàng giảm đi rất nhiều. Rất nhanh Liễu Sùng đã lấy đủ hàng, đến chợ sáng thật sớm, chiếm được vị trí đẹp, tám chín mặt hàng vô cùng khoa trương chiếm hơn ba mét làm mấy anh em đồng nghiệp xung quanh nhìn vừa hâm mộ vừa ghen tị.
Phải biết rằng khi cận kề năm mới như bây giờ càng lấy nhiều hàng thì càng kiếm được nhiều tiền.
Hoàng Thừa cái gì cũng không biết, chỉ có thể trông cậy vào sự chỉ dạy tận tay của Liễu Sùng, hướng dẫn nó buôn bán. Mắt thấy càng ngày càng nhiều người đổ xô đi chợ sáng, Liễu Sùng chỉ kịp chỉ dạy nó cách dùng cân rồi gọi nó cùng nhau bóc đậu. Có người nhập hàng của một quán cơm gần đây mỗi ngày đều sẽ tới lấy đậu đã bóc, nếu lát nữa người tới mà đậu còn chưa bóc đủ thì chắc chắn sẽ đi nhà khác mua ngay. Liễu Sùng tất nhiên không chịu bị mất khách như vậy, nên ngày thường dù chỉ có một người bận rộn kiểu gì đi nữa cũng sẽ bớt chút thời gian để bóc đậu.
Gần đến cửa ải cuối năm thì việc buôn bán hết sức đông đúc, người mua rau tụ tập thành một đoàn, hai người vừa mới bóc được nửa túi đậu thì giờ buôn bán đã tới.
Trong lúc Liễu Sùng bận rộn thì Hoàng Thừa tiếp tục bóc đậu, lâu lâu sẽ đưa cho người mua túi nilon. Đám đông dần dần nhiều hơn, Liễu Sùng sẽ bảo Hoàng Thừa đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gi-con-cua-cau-ay-la-con-cua-toi/1136128/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.