Đầu đỏ bị đánh máu mũi chảy đầy mặt, thở hổn hển vì đau được Liễu Sùng dìu rồi thu xếp ổn thỏa cho lên phía sau xe, sau đó anh đạp xe ba bánh ngược chiều đi về nhà. Rước phiền vào thân, xem ra hôm nay không đi bán được, anh vừa đạp xe vừa thò tay chỉnh lại cổ áo bị gã đàn ông kia kéo nhăn nhúm. Yên lặng đi được một đoạn đường thì bỗng nghe đầu đỏ phía sau la to: “Dừng xe, tôi muốn xuống xe.”
Liễu Sùng vô cảm nghiêng đầu nhìn nó, lười phản ứng, tiếp tục đạp xe về phía trước.
“Mịa.” Đầu đỏ khẽ nhỏ giọng chửi thề một tiếng, ôm ngực kéo một cái chân chống lên, ngồi dậy lăn người ra ngoài.
Liễu Sùng nghe được động tĩnh phía sau vẫn như cũ mặc kệ không quan tâm tới, ngược lại cố ý tăng tốc độ đạp xe, khiến chiếc xe ba bánh nhỏ bé phóng đi vô cùng khí phách, lao vun vút trên đường không xe cộ.
Đầu đỏ cảm giác tốc độ xe thay đổi, cúi đầu nhìn phía mặt đường xi măng đang lùi nhanh về sau đầy mờ mịt, đột nhiên cảm thấy xương sườn đau nhói. Nó biết Liễu Sùng cố ý nhằm vào nó, trong lòng có chút khó chịu, đồng thời bắt đầu hơi hối hận khi nói lời kia. Nhưng đối với người đã từng là đại ca như nó, cái loại chết vì sĩ diện thì lời đã nói ra làm sao có thể rút lại được.
Giãy giụa đấu tranh mấy phút thì lòng sĩ diện chiếm nhiều hơn, đầu đỏ đã mất mặt trước Liễu Sùng mấy lần rồi, lần này tuyệt đối không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gi-con-cua-cau-ay-la-con-cua-toi/1136126/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.