Hạ Thừa Kỳ cũng trầm mặc không nói, hai người cứ như vậy đứng ngốc một hồi hắn mới kéo tay của Chu Khanh Khanh, vẻ mặt kiên định nói: "Mặc kệ thế nào, rời khỏi nơi này trước."
Hạ Thừa Kỳ tìm đúng một cái phương hướng, liền lôi kéo Chu Khanh Khanh thẳng tiến mà đi về phía trước. Có lẽ là hai người bọn họ vận khí tốt, đi không bao lâu liền thấy cụ già lái xe bò đi tới trước mặt.
Cụ già ngồi trên xe cũng rất nhanh phát hiện ra hai đứa trẻ này, nhất là Hạ Thừa Kỳ, trên mặt trên người đều là vết máu quả thực làm cụ già càng hoảng sợ.
Cụ già vội vàng bỏ con bò, trong chốc lát ở trước mặt hai người, cũng không có chờ bọn hắn nói liền lên tiếng hỏi trước: "Trẻ con à, các con đây là sao thế? Là gặp phải người xấu sao? Chớ có sợ, lão già này sẽ đưa các con đến đồn cảnh sát."
Hạ Thừa Kỳ cùng Chu Khanh Khanh hai mặt nhìn nhau hiển nhiên cũng không biết đồn cảnh sát trong miệng ông chỉ là nơi nào, nhưng nghe giọng của cụ chắc là nơi có thể giúp họ. Hạ Thừa Kỳ do dự một hồi, liền làm ra quyết định, gật đầu đáp: "Ông à, vậy làm phiền ông."
Cụ già thấy Hạ Thừa Kỳ lễ phép như vậy, một bộ dáng cụ non, lại thấy quần áo của hắn tuy rằng bị bẩn nhưng chất liệu thực sự tốt liền đoán rằng gia cảnh của nó không tồi. Đại khái là khu vực thành thị người bên kia, chỉ là không biết làm sao lại đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ghi-chu-cuoc-song-hien-dai-cua-hoang-hau/2889310/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.