Hoàng Lượng Lượng không biết cô bé trước mắt này là ai, nhưng cũng có thể đoán được cô trước đây nhất định là bình thường khi dễ nguyên thân, bây giờ bản thân không còn giống như trước, đương nhiên sẽ không để nó khi dễ. Ánh mắt của cô trong nháy mắt lạnh xuống, xuất ra uy thế đã từng làm hoàng hậu, lạnh lùng mở miệng nói: "Ngươi có thể nhìn thử xem, ai sẽ là người cuối cùng có thể ở trong viện phúc lợi này!" nói xong liền không để ý con bé đó nữa, lướt qua cô cũng không quay đầu lại đi ra cửa phòng.
Con bé đối diện Hoàng Lượng Lượng kia rõ ràng là bị cô dọa sợ, đứng tại chỗ khẽ động cũng không dám động chứ nói chi là đến cản cô. Mà bên trong ký túc xá hai người khác cũng đều là trợn mắt há hốc mồm mà nhìn dáng vẻ của cô đây hết thảy, thẳng đến Hoàng Lượng Lượng rời khỏi hồi lâu sau mới hồi phục tinh thần lại.
"Hoàng Lượng Lượng nó.. đây là không ngốc rồi?" Trong túc xá cô bé lớn tuổi nhất lên tiếng trước nhất nói, nó gọi là Hoàng Viện Viện, năm nay mười tuổi, coi như là chị cả trong cái ký túc xá này.
"Hình như là bọn nó trước đây chưa bao giờ nghe cô nói qua nhiều như vậy, còn nói rõ ràng như thế." Tiếp lời chính là con bé bên cạnh sát cái giường Hoàng Viện Viện, thân hình con bé hơi mập, khuôn mặt tròn trịa rất là thật thà phúc hậu, là chị hai trong ký túc xá tên là Hoàng Tuệ Như, năm nay chín tuổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ghi-chu-cuoc-song-hien-dai-cua-hoang-hau/2889298/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.