Edit: Ryal
Ân Lưu Minh chưa kịp từ chối thì Chu Tử Kỳ đã tự động bước tới cạnh xe, nhìn heo bông và Hàn Triệt nằm đè lên nhau ở hàng ghế sau, cười cười: "Xem ra tôi phải ngồi đằng trước thôi".
Y hơi sầm mặt: "Có chuyện gì thế?".
Chu Tử Kỳ cười: "Sau khi các cậu mở cửa, có kha khá người chơi muốn trốn diễn kịch hoặc muốn điều tra chân tướng của giấc mơ nên đã chạy ra ngoài theo. Tôi không muốn làm rùa rụt cổ, nên cũng đi ra xem thử, đúng lúc gặp được mọi người".
Hắn ta quay đầu nhìn Hàn Triệt ở phía sau, yếu ớt ho khan hai tiếng: "Chúng ta đang hợp tác mà, sao không gọi tôi?".
Ân Lưu Minh khẽ đáp: "Tôi sợ thân thể anh không chịu nổi".
"Không sao". Chu Tử Kỳ cười. "Bình thường lúc vượt ải tôi vẫn chịu được".
Heo bông nhìn Ân Lưu Minh rồi lại nhìn Chu Tử Kỳ, hơi ngớ ra, định lên tiếng rồi lại bị Hàn Triệt che miệng.
Gã đẩy cậu qua một bên, giọng vẫn lạnh lùng: "Đi thôi".
Ân Lưu Minh khởi động xe.
Chu Tử Kỳ cười cười với Hàn Triệt, nhìn heo bông với vẻ kinh ngạc: "Đây là?".
Heo bông nhận ra bầu không khí kì lạ giữa Chu Tử Kỳ và Ân Lưu Minh, cười khan: "Tôi là...".
Cậu giơ cái móng nhung, khoác lên vai Hàn Triệt: "Thú cưng của Hàn Triệt, không cần để ý tới tôi đâu".
Chu Tử Kỳ ho khan hai tiếng như bị sặc, quay sang nhìn Ân Lưu Minh: "Giờ chúng ta đi đâu?".
Ân Lưu Minh khẽ đáp: "Nhà ma".
Xe đồ chơi chạy bon bon về phía trước, men
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ghi-chep-ve-sach-minh-hoa-suu-tam-ac-mong/950794/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.