Edit: Ryal
"Chờ đã".
Ân Lưu Minh bỗng bước lên một bước, gọi Đinh Bồi An lại.
Gã quay đầu nhìn y, gương mặt hưng phấn đột nhiên trở nên cảnh giác và căm thù.
Vết sẹo trên mặt gã run run, rồi bỗng Đinh Bồi An nở nụ cười đắc ý: "Sao, thấy tao sắp phá ải thì muốn húp ké à?".
Ân Lưu Minh khẽ nói: "Nếu giờ bước vào đó thì anh sẽ chết".
"Ha ha!".
Đinh Bồi An bỗng cười sằng sặc vẻ khoái trá: "Để tao thử đoán xem mày định nói gì nhé... Nhất định mày nghĩ giờ chưa đủ điều kiện qua ải, tao bước vào đó chỉ tổ khởi động nội dung hỏa hoạn thôi đúng không? Nhưng thực ra mày muốn câu giờ đến lúc làm xong nhiệm vụ phụ chứ gì?".
Biểu cảm trên mặt Ân Lưu Minh hơi lung lay: "Sao anh biết?".
Đinh Bồi An cười khà khà: "Chúng mày đã nghĩ được rằng tất cả các học sinh đã biến thành xác sống, điều kiện vượt qua kì thi chỉ dành cho mình Tề Tiểu Bắc, thì sao còn chưa ra tay?".
Gã liếc y vẻ hơi ghen ghét, nhổ toẹt một cái: "Mấy thằng nhãi con, ỷ vào việc mình mạnh mẽ tí là bắt đầu coi trời bằng vung trong trò chơi Ác Mộng à? Xì!".
Ánh mắt của Ninh Viện Viện đột nhiên trở nên lạnh lùng và nghiêm nghị.
Lúc Ân Lưu Minh suy luận thì Đinh Bồi An đã đi xa lắm rồi, ai lén lút kể lại cho gã nghe?
Ân Lưu Minh hơi nghiêng đầu, lạnh nhạt liếc Dương Giác một cái.
Cậu ta thoáng tỏ vẻ hổ thẹn, ngập ngừng: "Xin, xin lỗi...".
Ninh Viện Viện cười lạnh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ghi-chep-ve-sach-minh-hoa-suu-tam-ac-mong/950771/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.