Edit: Ryal
Mặt Ân Lưu Minh chẳng hề biến sắc, y chỉ hơi nhíu mày.
"Có vẻ cậu cũng đoán ra rồi?".
Ân Lưu Minh lắc đầu: "Tôi chỉ thấy có lẽ hoa là điểm mấu chốt, còn những đóa hoa dưới vườn chưa chắc đã là học sinh".
Ninh Viện Viện thoáng cau mày.
Học sinh là lớp người có số lượng đông nhất trong trường học, hoa trong vườn về chủng loại hay số lượng cũng là nhiều nhất, không phải học sinh thì là gì?
Ân Lưu Minh lấy bông hồng vàng trên ba lô sau lưng xuống, nhẹ ngửi: "Dựa vào số lớp học của trường trung học An Dương thì tổng số học sinh sẽ không vượt quá mười ngàn người - nhưng số hoa trong vườn dưới kia chắc chắn phải hơn mười ngàn".
Nếu tất cả đều là học sinh, thì phần thừa ra là ai?
"Cậu nghĩ sao?".
"Những người có mặt trong giấc mơ về trường trung học An Dương này, trừ học sinh, giáo viên, những nhân viên khác thì còn ai nữa?".
Ninh Viện Viện ngẩn người, đôi lông mày được tỉa tót đẹp đẽ nhíu chặt rồi lại giãn ra.
Trì Tịch chẳng hiểu gì: "Trừ giáo viên, học sinh, nhân viên thì còn ai nữa chứ? Chắc không phải phụ huynh đâu ha?".
Ân Lưu Minh nhẹ nhàng vỗ vai cậu: "Còn cả cậu nữa đấy".
Trì Tịch ngớ người.
Ninh Viện Viện đã hiểu, cô khoanh tay, vẻ mặt nghiêm trọng: "Là người chơi".
Còn những người chơi tới đây vượt ải, tầng tầng lớp lớp như sóng cuộn.
Trì Tịch đột nhiên trợn to hai mắt.
Trong vườn trường An Dương nhiều hoa lít nha lít nhít như thế, đã bao nhiêu người chơi từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ghi-chep-ve-sach-minh-hoa-suu-tam-ac-mong/950761/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.