Edit: Ryal
Ân Lưu Minh nhìn chằm chằm Thẩm Lâu, trái tim lạnh lẽo.
Hắn hấp thu sức mạnh của con rùa với tốc độ rất nhanh, y thậm chí chưa kịp kêu lên mà quầng sáng màu lam đã tụ hết vào trong cơ thể hắn.
Phần cơ thể cụt chân của con rùa ầm ầm đổ sụp xuống quanh Đồ Sơn, bụi đất mù mịt.
Dù đã hấp thu sức mạnh của một huyễn linh khủng khiếp như thế, nhưng vẻ ngoài của Thẩm Lâu lại chẳng hề thay đổi chút nào.
Ân Lưu Minh mím môi, ra hiệu cho Tinh Vệ bay lại gần hắn.
Nhưng nó không nghe lời.
Thẩm Lâu bây giờ đem đến cho Tinh Vệ cảm giác nguy hiểm không lường được, khác hẳn Thẩm Lâu nhí đã từng đùa giỡn với nó trước đây.
Ân Lưu Minh chỉ đành gọi: "Thẩm tiên sinh?".
Dường như cái tên này giúp Thẩm Lâu tìm lại chút lí trí.
Hắn mở miệng, giọng mơ hồ, khó khăn nói ra từng chữ: "Thẩm, tiên, sinh?".
Ân Lưu Minh thoáng mừng rỡ, y tưởng Thẩm Lâu đã giữ được ý thức, đang định giục Tinh Vệ bay sang thì chợt nghe hắn đau đớn rên lên một tiếng.
Tinh Vệ cũng theo đó mà rít lên, nhanh chóng lùi lại.
Ân Lưu Minh cảm nhận được nỗi sợ vô biên từ trong tiếng rít ấy.
Y chưa kịp thấy chuyện gì đang xảy ra thì đã thấy một cơn mưa ánh sáng xanh xuất hiện giữa màn đêm lạnh lẽo.
Vô số những đốm sáng xanh như bầy đom đóm nhanh chóng bay về phía Thẩm Lâu.
Đồng tử Ân Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ghi-chep-ve-sach-minh-hoa-suu-tam-ac-mong/2628105/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.