Edit: Ryal
Sau khi quay về từ đại dương, Ân Lưu Minh thường hay thất thần.
Thẩm Lâu mang thịt nướng tới cho y, nhìn cái vẻ hồn vía lên mây ấy thì không khỏi bận tâm: "Ngươi sao vậy?".
Ân Lưu Minh tỉnh táo lại: "Em đang nghĩ về con sò khổng lò kia".
"Sò?". Thẩm Lâu hỏi: "Muốn ăn không?".
"Không phải ăn sò". Ân Lưu Minh nói. "Mà là con sò có thể nuốt chửng quái vật xúc tu mà chúng ta đã gặp khi vào đại hồng thủy ấy".
Áp lực của con quái vật xúc tu kia đã đủ mạnh rồi, nếu quy ra thì cũng ít nhất phải bốn sao.
Nhưng nó bị nuốt gọn chỉ bằng một cú khép vỏ của con sò ấy.
Điều quan trọng hơn là... Khi nhìn con sò huyễn linh đó, Ân Lưu Minh luôn có cảm giác quen thuộc như thể đã từng trông thấy ở nơi nào.
Thẩm Lâu an ủi: "Đừng sợ, nó không thể làm ngươi bị thương đâu".
Y thuận miệng hỏi: "Anh từng gặp nó chưa?".
Thẩm Lâu hơi chần chừ: "Hình như đã từng gặp".
"Hình như?".
Thẩm Lâu nhí ngơ ngác: "Hình như ta từng thấy nó bị ghim dưới đáy biển...".
Nghe vậy, Ân Lưu Minh lập tức nhớ ra y từng trông thấy con sò này ở đâu.
Trong quá trình phá ải "Thị trấn nhỏ hiến tế cho biển sâu", khi thị trấn Solari nổi lên mặt nước, y đã thấy một cái vỏ sò khổng lồ bị ghim dưới biển sâu giữa bóng tối vô tận.
Toàn thân nó hơi phát sáng, bị một thanh giáo dài cắm xuyên qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ghi-chep-ve-sach-minh-hoa-suu-tam-ac-mong/2628100/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.