Edit: Ryal
Ân Lưu Minh thử hỏi dò: "Thẩm tiên sinh?".
Thẩm Lâu nhí khẽ ngước mắt: "Đó là tên ta à?".
Ân Lưu Minh im lặng, rồi đáp: "Không, "tiên sinh" chỉ là cách xưng hô, Thẩm mới là họ của anh".
Thẩm Lâu nhí gật gật đầu: "Thì ra là vậy".
Sau đó hắn im lặng.
Ân Lưu Minh nhìn gương mặt hắn, thấy khá lạ lẫm với một Thẩm Lâu lạnh lùng đến mức này.
Y biết Thẩm Lâu có hơi tự cao, có hơi toan tính, lúc nào cũng mỉm cười và đánh đố người ta với cái vẻ tùy tiện mà vẫn lịch thiệp. Thật khó để tưởng tượng hắn cũng có một thời kì "thơ ấu" lạnh mặt thế này.
Da đầu y đau nhói.
Tinh Vệ ngậm tóc y kéo thật mạnh, nhắc y ra khỏi làn nước.
Ân Lưu Minh chỉ đành ngoi lên bờ.
Y quay đầu, thấy Thẩm Lâu vẫn đang bình tĩnh đứng đó thì ngoắc tay: "Lại đây".
Thẩm Lâu nhí im lặng lên bờ theo.
Thẩm Lâu của bây giờ giống y như đúc, chẳng khác nào soi gương.
Ân Lưu Minh vừa cởi quần áo ra vắt cho khô vừa nghiêng đầu nhìn Thẩm Lâu nhí, hơi ngờ vực.
Thẩm Lâu và Thanh Diễm đều nói vẻ ngoài của hắn là nhờ cướp mất cơ thể dự phòng của Khải Hải... Lẽ nào việc y tạo ra Thẩm Lâu không xảy ra trong lịch sử thần thoại?
Ân Lưu Minh lại mặc quần áo lên người.
Thẩm Lâu đột ngột hỏi: "Ngươi làm gì thế?".
"Vắt nước". Y đáp. "Mặc quần áo ướt thì dễ bị cảm lạnh".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ghi-chep-ve-sach-minh-hoa-suu-tam-ac-mong/2628096/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.