Lạnh lẽo lập tức bò dọc sống lưng ta! Thư phòng phụ thân là cấm địa, tai mắt bủa vây khắp nơi.
Ta mà dám bén mảng đến gần, không quá nửa canh giờ, nhất định sẽ truyền đến tai phụ thân!
Ánh mắt ta liếc nhìn hai nha hoàn Tố Tuyết và Lăng Nguyệt đang theo sau.
Ta hạ thấp giọng, nén không nổi sự giận dữ và sợ hãi:
“Hai con ngốc! Thấy ta đi nhầm đến đây, sao không nhắc nhở?”
Cả hai mặt cắt không còn giọt máu, nhìn nhau rồi lập tức quỳ xuống.
Trong lòng ta lửa giận bốc lên, vừa vội vừa sợ:
“Muốn đứng đây chờ bị phạt à? Còn không mau cút về!”
Lời còn chưa dứt, phía sau đã vang lên tiếng bước chân ổn định.
Ngoảnh đầu nhìn lại, thì thấy Lâm ma ma bên người mẫu thân chẳng biết từ khi nào đã đứng nơi cuối ngõ.
Bà nghiêm mặt, cung kính hành lễ:
“Nhị tiểu thư an. Phu nhân mời người qua một chuyến.”
Mẫu thân sắp lâm bồn, phụ thân đã nghiêm lệnh phải tĩnh dưỡng, từ lâu miễn cho chúng ta sáng tối vấn an.
Trái tim ta chợt trĩu nặng nhưng chẳng dám trì hoãn.
Ta cúi đầu thu ánh mắt, ngoan ngoãn theo sau Lâm ma ma.
Trong Đông viện, tĩnh lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Mẫu thân tựa nghiêng trên ghế quý phi, bụng cao vồng.
Hai nha hoàn nín thở, nhịp nhàng dùng lực xoa bóp đôi chân cho bà.
Ta bước nhanh đến, tuân theo quy củ, cúi lạy thật sâu:
“Nữ nhi thỉnh an mẫu thân.”
Mẫu thân nhắm mắt tựa hồ như ngủ, không gọi ta đứng lên.
Thời gian chậm rãi trôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ghi-chep-thang-tram-chon-hau-vien/5045843/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.