Bạch Tư Quân vốn có thái độ rất tiêu cực trước vấn đề hôn nhân, nhưng từ khi ở cùng một chỗ với Mai Vũ Sâm, mọi cảm xúc ấy như bay biến hoàn toàn.
Đối với sự thúc giục của mẹ anh, anh vốn định chuồn được bao lâu thì cứ chuồn, ít nhất trong giai đoạn này không phải vội. Thế nhưng khoảnh khắc Mai Vũ Sâm đeo nhẫn vào ngón tay anh, anh đột nhiên không muốn giấu giếm thêm bất kỳ phút giây nào nữa.
Chỉ có điều...
Nghĩ tới tính tình có một không hai kia của mẹ mình, anh vẫn hơi sợ.
Bạch Tư Quân dẫn Mai Vũ Sâm xuống công viên đi dạo vài vòng, hắn phát hiện ra anh không bình thường rất nhanh, kéo anh xuống hỏi chuyện: "Bạch, giờ không còn sớm nữa rồi, đến nhà em hả?"
"Đi, em..." Bạch Tư Quân buồn bực gãi gãi đầu, "Chắc chắn mẹ em sẽ không hòa hợp với anh."
"Không có chuyện gì." Mai Vũ Sâm nhẹ giọng cười cười, "Anh không nghĩ em nghe lời mẹ đến vậy."
"Sao lại không có chuyện gì được." Bạch Tư Quân ngồi xuống ghế đá, lo lắng nói: "Anh không biết đấy thôi, mọi việc trong nhà em đều do mẹ định đoạt..."
Bạch Tư Quân cũng không phải sợ mẹ trách mắng, ngược lại, nhiều năm nghe mắng đã tôi luyện bản lĩnh cực cao trong anh, mẹ có nói thế nào với anh cũng chỉ như nước đổ đầu vịt.
Thế nhưng Mai Vũ Sâm không giống vậy, bình thường mới nói động một chút Mai Đại Miêu đã ngúng nguẩy giận dỗi, lỡ đâu mẹ anh quá lời, Mai Vũ Sâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ghi-chep-nghi-viec-cua-bien-tap-vien/2737874/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.