Không qua đêm cũng được, chỉ cần đi về tàu điện ngầm bốn tiếng, sáng mai phải banh mắt dậy sớm phi qua thôi ấy mà.
Bạch Tư Quân tự nhận mình không phải một người dày vò bản thân, anh cam chịu ngả người về sofa, bắt đầu nghiêm túc nghĩ xem có phải mình làm biên tập quá thất bại rồi không mà toàn bị tác giả dắt mũi.
Trong mắt là trần nhà trắng toát, bên tai không có bất kỳ tiếng động gì.
Phòng khách yên tĩnh đến lạ kỳ, cứ cảm giác thiếu thiếu gì đó.
Bạch Tư Quân nghĩ một phút, à, tiếng Mai Vũ Sâm gõ phím. Ban đầu, tiếng lạch cạch kia quấy nhiễu anh đến mức bực bội. Nhưng rồi bình tĩnh lại, dáng vẻ Mai Vũ Sâm gõ chữ hóa ra lại khiến anh thẩy an tâm.
Anh không phải người nấu cơm, cũng không phải người rửa chén. Sứ mệnh chân chính của anh đây là tới giám sát Mai Vũ Sâm gõ chữ. Thế nên, chuỗi âm thanh đều đều ấy tựa như một sự bảo đảm, cho anh biết công việc anh đang làm đang được tiến hành đâu vào đấy.
Tiếng lạch cạch đã dừng một lúc khá lâu, Bạch Tư Quân tò mò quay đầu lại, lập tức đối mặt với Mai Vũ Sâm.
Mai Vũ Sâm đang nhìn anh.
Anh không biết cái đầu mình có gì đẹp để nhìn không, hay do đây là thói quen chuyên biệt của nhà văn, luôn luôn phải quan sát người khác?
Tưởng tượng thế này, hình như việc này cũng quan trọng thật.
"Anh kẹt văn à?" Bạch Tư Quân hỏi.
Mai Vũ Sâm im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ghi-chep-nghi-viec-cua-bien-tap-vien/2737800/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.