Trans: Trina
Edit: Cáo
Thời gian trôi qua, tháng năm như thoi đưa, trong bất tri bất giác, Nguyễn Thanh Chỉ và mèo xám nhỏ đã sống bên nhau nửa năm. Tuy thời gian qua lâu như vậy nhưng Nguyễn Thanh Chỉ lại dở khóc dở cười phát hiện mèo xám nhỏ nhà cô trong thời gian ở chung rất ít khi gần gũi với cô, vẫn lạnh lùng như cũ.
Cô trước nay không biết “miêu nô” là khái niệm gì, nhưng sau khi nuôi Tiểu Khôi, cô nghĩ cô hiểu một chút rồi. Những người đó nói, người giống như cô, mỗi ngày phải xúc phân mèo, cho ăn, mua cá khô, mua đồ chơi, thi thoảng sẽ lấy một sợi dây nhỏ hoặc đồ chơi nhỏ để chơi với nó, xem nó như bảo bối, ngày ngày nuông chiều nó, nhưng nó lại coi cô thành nô bộc, quan trọng nhất là cô rất vui, hoàn toàn cam tâm tình nguyện phục vụ nó, đây chính là đặc tính của miêu nô.
Vì vậy cô nghĩ, thực ra làm miêu nô đâu phải không tốt, con người sống lâu như vậy, lúc nào cũng hy vọng có một sinh mệnh tươi vui bầu bạn bên cạnh.
Chương trình học ở trường dạy làm bánh Nguyễn Thanh Chỉ đã học xong hơn phân nửa. Nhờ việc không ngừng tích lũy kinh nghiệm, cô cảm thấy thu hoạch của bản thân thật sự rất tốt, cảm giác mỗi ngày đều tiến bộ.
Bởi vì cơ duyên được tới hỗ trợ tiệm bánh mỳ, thời gian tiếp xúc với bánh mỳ của cô ngày càng nhiều, không chỉ thế, cô còn hiểu biết thêm rất nhiều hạng mục yêu cầu của việc mở tiệm bánh.
Các tiệm bánh đều sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ghi-chep-anh-de-bien-thanh-meo/459911/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.