- Cậu nói xem, tại sao Trịnh Kiều Anh sống sót được vậy? – Đinh Gia bảo nhíu mày khó hiểu.
- Tôi chịu. – Lăng Thiên Vũ lạnh nhạt đáp.
- Hôm đó, rõ ràng tôi cho người ném cô ta lại vào đám cháy, vậy mà cô ta vẫn thoát ra được, mạng thật không nhỏ! – Đinh Gia Bảo lừ mặt.
- Bỏ đi, cuối cùng cô ta cũng chết rồi. Có trách, thì trách tham vọng của cô ta quá lớn, thù hận cũng quá sâu, những gì cô ta phải chịu, là do cô ta tự tay tạo nên. – Lăng Thiên Vũ đáp.
* * *
Hai tuần trôi qua…Hoài Đan nghĩ chắc có lẽ cô phải học lại lớp 11 một năm nữa mất, vì cô gặp quá nhiều chuyện, nghỉ học liên tiếp như vậy, không biết có theo kịp bài vở trên lớp nữa không đây.
- Tôi sẽ kèm em. – Dương Chấn Phong ngồi bên giường bệnh gọt táo, bỗng nhiên cất tiếng nói.
- Hả. – Hoài Đan đang ngẩn người suy nghĩ, bỗng nhiên Dương Chấn Phong chen ngang, làm não bộ của cô vẫn chưa kịp tiếp nhận thông tin.
- Em nghỉ học nhiều như vậy, học theo mọi người trên lớp sẽ rất vất vả, tôi sẽ kèm em. – Hắn kiên nhẫn nhắc lại, giải thích cho Hoài Đan.
- Cái này… - Hoài Đan khẽ trầm ngâm, cô quay về làm thân phận Hoài Đan rồi, có nghĩa là từ nay, cô sẽ về trường cũ của mình học, hắn kèm cô kiểu gì. Nghĩ là vậy, nhưng Hoài Đan lại không dám nói hẳn ra.
- Sao? – Dương Chấn Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ghet-the-xac-yeu-linh-hon/1876294/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.