Chương trước
Chương sau
Người đầu chó hơi ngơ ngác, mỉm cười nói:

“Bertha tiểu thư bị sao vậy? Có người làm nàng tức giận à? Không biết có cần ta giúp gì không? Tập đoàn Nguyệt Cốt bọn ta và Tập đoàn Vimy là đối tác thân thiết. Nếu nàng cần giúp đỡ, cứ nói ra.”

Pekingese bên cạnh cười gượng gạo:

“Có người đã chọc giận tam tiểu thư, bây giờ nhân loại đó và Tập đoàn Thiên Phủ dường như có quan hệ không bình thường, bọn ta không thể xử lý hắn.”

“Nhân loại? Tập đoàn Thiên Phủ?”

Người đầu chó sửng sốt một lúc, nhìn về phía Tập đoàn Thiên Phủ, thấy Lưu Hỉ đang nói chuyện với Lục Duyên.

Nét mặt hắn có hơi kỳ quái, hắn nói:

“Bertha tiểu thư nói... Chẳng lẽ là nhân loại đang đứng nói chuyện với Lưu Hỉ?”

Nghe hắn ta nói, Bertha và Pekingese đều sững sờ.

Pekingese nói:

“Mauss, ngươi quen hắn sao?”

“Ta biết, “hắc kỵ sĩ” Lục Duyên, nhân loại này gần đây có chút tiếng tăm. Không ngờ hắn lại chọc giận Bertha tiểu thư? Đúng là không biết sống chết!”

“Hắc kỵ sĩ Lục Duyên?”

Pekingese nhăn mày lại:

“Vậy mà lại nổi tiếng như thế sao? Không thể nào?”

“Tại sao lại không thể? Hiện giờ nhân loại đó đã có thể giết chết hắc tuyến xà, thực lực không tệ. Đương nhiên, thực lực của hắn không phải mấu chốt, chủ yếu nhất là mỗi ngày hắn có thể giết chết trăm con hung thú, cũng nhờ vào chuyện này nên mới được người ta biết đến.”

“Mỗi ngày giết mấy trăm con hung thú? Trong Sa Nham địa cung? Không thể nào!”

Bertha nghe vậy, lập tức phản đối:

“Mấy ngày trước hắn vẫn còn ở trong Hôi Thạch Lâm! Chỉ trong thời gian ngắn, mà có thể giết hàng trăm con hung thú mỗi ngày ở trong Sa Nham địa cung?”

“Mấy ngày trước vẫn còn ở trong Hôi Thạch Lâm sao?”

Nghe vậy, Mauss khẽ nheo mắt nhìn Lục Duyên:



“Trước đây cũng có người đoán Lục Duyên tiến bộ rất nhanh, có thể hắn vừa mới thức tỉnh. Bây giờ nghe Bertha tiểu thư nói vậy, dường như có thể xác định được rồi. Nhân loại này có lẽ là một thiên tài rất mạnh.”

“Thiên tài rất mạnh?”

Nghe vậy, Bertha nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt lạnh lùng nhìn Lục Duyên.

Nghe nói kẻ thù của mình tài giỏi hơn mình, lúc này nàng cảm thấy vô cùng bất mãn.

Nhìn thấy biểu hiện của Bertha, mắt Mauss lóe lên, hắn mỉm cười nói:

“Bertha tiểu thư, bây giờ Lục Duyên và Lưu Hỉ thân thiết như vậy, không tiện ra tay, nhưng sau di tích kết thúc, hắn sẽ rời đi, đến lúc đó bắt đầu ra tay cũng không muộn.”

Pekingese khẽ cau mày:

“Còn tập đoàn Thiên Phủ thì làm sao?”

“Yên tâm, ta không nghĩ hắn tới đây cùng người của tập đoàn Thiên Phủ, mà là cùng một số chiến sĩ gien nhân loại bình thường. Đến lúc đó, chắc bọn họ cũng sẽ không cùng rời đi.”

Nghe đến đây, mắt Bertha sáng lên, nàng mỉm cười:

“Được! Quyết định vậy đi! Hắn dám công kích ta, ta nhất định phải giết hắn!”

...

Lục Duyên và Lưu Hỉ nói chuyện một hồi, trên cửa đồng đột nhiên xuất hiện những luồng ánh sáng trắng.

Mọi người đều bị sự thay đổi của cánh cổng bằng đồng này làm cho kinh ngạc.

Họ nhìn về hướng cánh cổng.

Nụ cười trên mặt Lưu Hỉ biến mất, hắn ta nghiêm mặt nói:

“Khu di tích sắp khởi động rồi.”

Trọng kiếm xuất hiện trong tay Lục Duyên, Grimm cũng nắm chặt chiếc khiên khổng lồ trong tay, Trác Minh nuốt mấy ngụm nước bọt, vẻ mặt căng thẳng, đồng thời cũng nắm chặt trường kiếm.

Lúc này tất cả mọi người đều bày thế trận chờ đợi.

Nhất thời, mấy giọng nói hỗn tạp ban đầu đều biến mất, bầu không khí trở nên rất yên tĩnh.

Ánh sáng trắng trên cánh cổng bằng đồng đi dọc theo các đường nét, như thể có một bàn tay vô hình vẽ nên những hoa văn phức tạp trên cánh cửa.

Chẳng bao lâu sau toàn bộ cánh cổng được bao phủ bởi những đường kẻ.



Két.

Cánh cổng bằng đồng tự động mở vào bên trong.

Bên trong cánh cổng, là một vùng đất đá xám xịt.

Vùng đất nối dài đi thật xa, không thấy tận cùng, trên mặt đất có một tòa tháp đá màu trắng xám đứng sừng sững.

Đó là tòa nhà duy nhất trên vùng đất đá bằng phẳng này.

Nhìn xuyên qua cánh cổng, nhiều người tròn xoe mắt, không khỏi nín thở.

Lưu Hỉ lộ ra nụ cười mừng rỡ, hắn thốt lên:

“Không ngờ nó lại là một loại di tích thử nghiệm!”

“Di tích thử nghiệm?”

Lục Duyên vẫn chưa biết nhiều về khu di tích.

“Di tích có tới mấy loại, di tích loại thăm dò, di tích loại thử nghiệm, di tích loại giết chóc, v.v. Trong số tất cả các loại di tích, loại di tích thử nghiệm là an toàn nhất! Các loại di tích khác có thể gặp phải đối thủ vượt xa phạm vi sức mạnh của ngươi, nhưng đối thủ mà ngươi gặp phải trong di tích thử nghiệm là tùy theo thực lực của ngươi mà định ra. Ngươi nhìn tháp đá bên trong cổng, đó có lẽ là thám thử luyện, tháp thử luyện là một loại di tích thử nghiệm điển hình. Chúng ta khá may mắn đấy.”

Vẻ mặt Lưu Hỉ tràn đầy vui mừng.

Lục Duyên nghe Lưu Hỉ giải thích, trong lòng cũng cảm thấy mừng rỡ.

Trong trường hợp này, xác suất lấy được bảo vật cao hơn nhiều.

Không chỉ đám người Lục Duyên, mà hầu như tất cả mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Lần này kiếm được món hời rồi!”

“Vào đi! Bắt đầu thử thách!”

Các chiến sĩ gien lần lượt xông vào cánh cổng.

Lưu Hỉ nói:

“Lục Duyên huynh đệ! Đi thôi, chúng ta cũng vào đi.”

Lục Duyên gật đầu rồi cùng những người khác bước vào cổng di tích.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.