Chương trước
Chương sau
Lục Duyên nhìn bàn tay nhỏ bé của Amy đang dùng sức vỗ ngực, khóe miệng giật giật.

Hắn rất muốn nói rằng ngươi đừng vỗ thêm nữa, còn tiếp tục chỗ đó sẽ lõm xuống mất.

Nhưng nghĩ lại thì, nếu như hắn nói như vậy, e rằng gia hoả này sẽ đối đầu với hắn mất.

Không cần thiết, thực sự không cần.

Nhưng nhìn thấy dáng vẻ tự hào của Amy, Lục Duyên không khỏi có ý muốn trêu chọc nàng.

Hắn mở miệng nói:

"Dáng dấp của ta rất xấu sao?"

Amy sững sờ, không ngờ Lục Duyên lại hỏi một câu như vậy.

Hai mắt nàng mở to nhìn Lục Duyên, sau đó haha cười nói:

"Cũng khá đẹp mắt, làm sao?"

Lục Duyên thở dài nói:

"Không phải bọn họ đều nói ân cứu mạng không thể trả nổi, chỉ có thể lấy thân báo đáp sao? Ta còn tưởng rằng bản thân mình rất xấu, cho nên ngươi mới bảo ta bôn tẩu cùng ngươi."

Amy sững sờ trong chốc lát, có chút không phản ứng kịp, nàng chớp chớp mắt, sau đó sắc mặt đột nhiên đồ bừng, thân thể lui về phía sau, cả lưng đều dính vào thân cây..

Nàng khiếp sợ nhìn Lục Duyên:

"Ngươi, ngươi, ngươi ngươi ngươi sao có thể nói lấy thân báo đáp được? ! Việc này phải thích mới có thể ở chung với nhau! Phải tay trong tay mới được đấy! Sao ngươi có thể nói những lời vô liêm sỉ như vậy? ! Không biết xấu hổ! Ta sẽ không để ngươi bôn tẩu cùng ta nữa! Ngươi đang quấy rối ta đấy!"

Lục Duyên:

_ Hắn nhìn phản ứng kịch liệt của Amy, trong đầu đây dấu chấm hỏi.

"Tay trong tay?"

"Đúng, đúng vậy đấy!"

Amy dựa vào thân cây, mặt có hơi đỏ, có chút xấu hổ:

"Ta đã thấy nó từ các hoạt họa trong sách, nếu ngươi thích ai, nhất định phải nắm tay nhau, sau đó thì có cục cưng!"

Lục Duyên:

sạn "Không phải tay trong tay? Rồi mới có em bé sao?"

Đây có lẽ chính là biểu cảm của Lục Duyên lúc này.

Amy đồ bừng hét lên:



"Sao ngươi lại làm như vậy nữa? ! Ngươi không biết xấu hổ sao? ?"

Lục Duyên:

Hắn nhìn trên đầu Amy gần như bốc khói, trầm mặc.

Sau một lúc im lặng, Lục Duyên hỏi:

"Ngươi bao nhiêu tuổi rồi, Amy?"

Amy cười đắc ý:

"Ta? Ta đã mười sáu rồi! Đã là người lớn!"

Lục Duyên sửng sốt, nói cách khác, năm nay Amy mới thức tỉnh?

Nghĩ lại thì cũng phải thôi, với gen siêu phàm như vậy, cộng với điều kiện gia tộc của cấp Đại Đế, muốn đột phá đến cấp 1 chẳng phải rất dễ dàng sao.

Đối với bọn họ, một tháng là đủ rồi.

Đâu có giống như Lục Duyên, phải tự mình gian khổ đi săn giết quái thú mới có được Linh tinh?

Cực khổ như vậy mới có thể đột phá trong vòng một tháng.

Thế nhưng...

Lục Duyên nhìn Amy đang dương dương tự đắc, trong lòng có chút tê dại.

Người này chắc chắn kiến thức sinh lý của mình là ở mười sáu tuổi? !

Mức độ cởi mở của thế giới này cũng không khác nhiều so với kiếp trước.

Vậy chưa nói đến lớp 10, đến tiểu học cũng phát sinh quan hệ với người khác rồi.

Mười sáu tuổi vẫn còn cảm thấy nắm tay nhau là có em bé.

Trong đầu Lục Duyên đầy dấu chấm hỏi.

"Nhà của ngươi không có mạng lưới sao?"

Amy liếc mắt nhìn Lục Duyên, khinh bỉ nói:

"Nhà ngươi mới không có mạng lưới! Ta vẫn thường xuyên lên mạng xem phim hoạt hình đấy!"

Đầu của Lục Duyên đây vạch đen:

"Trừ phim hoạt hình, ngươi không tìm kiếm những thể loại khác sao?"

"Những thể loại khác? Thể loại gì mới được?"

Đôi mắt to màu tím của Amy trợn to, tò mò nhìn Lục Duyên.



Lục Duyên nhìn ánh mắt trong sáng của Amy, khóe miệng giật giật, cười khan:

"Không có gì, ngươi nói phải!"

Amy trong sáng đến vậy, mặc dù Lục Duyên không biết gia tộc bọn họ làm thế nào, nhưng hắn cảm thấy bản thân cần phải bảo vệ thật tốt mới phải.

Dù sao thì, nàng mới có mười sáu tuổi.

Được rồi.

Mặc dù mười sáu tuổi cũng không còn nhỏ.

Amy nhìn Lục Duyên, mặt hơi hếch lên có chút đắc ý:

"Đó là đương nhiên, đương nhiên lời Amy Algebi ta nói không thể sai rồi!"

Lục Duyên gật đầu, sau đó cười nói:

"Amy đại nhân, sau này ta sẽ cùng ngài đi khắp nơi"

"Ta không muốn ngươi đi cùng ta!"

Mặt Amy đầy vẻ chê bai:

"Ngươi thật không có chừng mực!"

Lục Duyên: "…"

Nhất thời, hắn cũng không biết phải trả lời thế nào mới đúng.

So với Amy, hình như đúng là hắn có chút đen tối!

Không có cách nào để phản bác.

Thật xin lỗi, bản thân là một người trưởng thành dơ bẩn, ta thật xin lỗi!

Amy liếc nhìn Lục Duyên đang mang vẻ mặt bối rối, dừng một chút rồi nói:

"Mặc dù không để cho ngươi bôn tẩu cùng ta, nhưng dù sao ngươi cũng là ân nhân cứu mạng của Amy ta, ông nội từng dạy, làm người nên biết báo đáp ân nghĩa! Sau này có gặp khó khăn, cứ nói với ta, đến lúc đó ta sẽ giúp ngươi giải quyết!"

Nghe Amy nói, Lục Duyên nở nụ cười.

Mặc dù ý định ban đầu của hắn khi cứu Amy không phải điều này, nhưng có lời nói của Amy, cũng được coi là thu hoạch lớn, Suy cho cùng, đây chính là lời hứa của thiên tài gia tộc đại đế.

Lục Duyên khá tự giác, đối với hắn bây giờ, lời hứa của Amy rất đáng quý.

Hắn tò mò hỏi:

"Amy, ngươi đến từ gia tộc đại đế nào?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.