Amy nghe vậy, cơ thể chấn động!
Đúng thế! Là một Algebi trưởng thành, không dễ rơi nước mắt!
Sao Amy ta có thể khóc được?
Trong lòng cô hơi thất vọng, trong ánh mắt mang theo vẻ kiên định, gật đầu mạnh:
"Lần sau chắc chắn ta sẽ không khóc!"
Vương Linh Linh cười híp mắt xoa đầu Amy:
"Cô chủ không hổ là Algebi trưởng thành!"
"Đương nhiên rồi!"
Amy tỏ vẻ tự đắc.
Đúng lúc này, cửa phòng được mở ra, một người phụ nữ tóc vàng có vài phần giống với Amy, thân hình cao cao trưởng thành đi vào.
Vương Linh Linh nhìn người phụ nữ tóc vàng, đứng lên, cung kính nói:
"Phu nhân"
Gwen Algebi gật đầu với Vương Linh Linh, ôn hòa nói:
"Linh Linh, ngươi vất vả rồi"
"Chăm sóc tốt cô chủ là việc ta nên làm"
Gwen ngồi bên giường, nhìn sang Amy, lên tiếng nói:
"Amy, ngươi chết trong Khởi Nguyên Chi địa, không sao chứ?"
Đây là lần đầu tiên con gái của mình chết, Gwen lo lắng con gái của mình không thể chịu đựng.
Amy nhìn thấy Gwen, cay sống mũi, suýt nữa lại bật khóc.
Nhưng nghĩ đến mình đã là một Algebi trưởng thành, Amy liền kiềm chế.
Cô tỏ vẻ mặt không sao vung tay bàn tay nhỏ:
"Mẹ, ta không sao!"
Gwen nhìn khoang mắt hơi đỏ của Amy, cũng không bóc trần, cười nói:
"Không sao thì tốt. Trước đó đã nói cho người bảo vệ ngươi đến Thiên La thành, ngươi cứ muốn đi một mình. Bây giờ chết đi ra phải không?"
Amy nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gen-cua-ta-vo-han-tien-hoa/2442029/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.