Nghe được lời Lục Duyên nói, bất kể là Gwen hay là Vương Linh Linh đều sững sờ.
Hai người đánh giá Lục Duyên, có chút ngạc nhiên.
Ba mươi vạn linh tinh nhất giai, đối với những gia tộc lớn mà nói, đương nhiên nó không tính là gì, nhưng với một chiến sĩ nhất giai, không hề nghi ngờ, đó là một con số thiên văn.
Không ngờ Lục Duyên lại không thèm nghĩ ngợi, còn cự tuyệt một cách dứt khoát như thế.
Amy không nhịn nổi mà lôi kéo Lục Duyên:
"Ba mươi vạn linh tinh nhất giai đấy! Ngươi bị ngốc hả, sao lại không lấy?"
Lục Duyên đen mặt, im lặng nhìn Amy.
Trước giờ hắn chưa gặp người nào lại mong muốn mang tiền trong nhà ra cho người ngoài như vậy.
Gwen nhìn Lục Duyên chăm chú, trầm mặc một lúc, sau đó cười nói:
"Theo ta thấy, tuổi tác của ngươi và Amy cũng không chênh lệch nhiều, vậy ta sẽ gọi ngươi là Tiểu Phong, người thấy thế nào?"
Lục Duyên cười nói:
"Đương nhiên có thể"
Trong lòng hắn có chút xấu hổ.
Sớm biết thế này, trước đó sẽ không lừa Amy.
Giờ thì tốt rồi, ai cũng gọi hắn là Lôi Phong, nếu hắn nói ra tên thật, không biết liệu có thể bị Gwen đánh chết không nữa?
Gwen không biết ý nghĩ của Lục Duyên, nàng mở miệng, cười nói:
"Tiểu Phong, mặc kệ ngươi cứu Amy vì nguyên nhân gì. Nhưng nếu ngươi đã cứu Amy, vậy chúng ta đương nhiên phải báo đáp. Nếu không, việc gia tộc Algebi chúng ta gặp ân nhân không báo đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gen-cua-ta-vo-han-tien-hoa/2442016/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.