Ra khỏi luyện võ quán, Lục Duyên định lần đầu tiên rời Thiên La thành, đi săn giết hung thú, thu hoạch linh tinh.
Còn đi chỗ nào? Đương nhiên là Mê Vụ sâm lâm.
Khu vực ngoài cùng của Mê Vụ sâm lâm, toàn bộ đều là hung thú nhất giai.
Đi vào sâu một chút sẽ là hung thú nhị giai.
Lúc này hai gen cấp đầu mục của Lục Duyên đều có độ rèn luyện trăm phần trăm, thực lực đã cực kỳ cường đại.
Cứ coi như gặp phải hung thú nhất giai đỉnh phong cấp đầu mục, hắn đều tự tin bản thân có thể đánh chết một cách nhẹ nhõm.
Thậm chí hắn đủ tự tin bản thân có thể vượt cấp, đánh chết hung thú nhị giai.
Hiện tại, vòng ngoài của Mê Vụ sâm lâm chính là nơi thích hợp với Lục Duyên.
Thời gian hiện thực, mười ngày sau.
Buổi sáng, cửa phòng của Lục Duyên bị gõ vang, bên ngoài truyền đến âm thanh của Lý Thanh Hòa.
"Duyên đệ đệ, dậy chưa!"
"Đây đây-Lục Duyên mới vừa rửa mặt xong, đi ra phòng vệ sinh, mở cửa.
Lý Thanh Hòa mặc một chiếc sơ mi màu trắng đơn giản cùng chiếc quần jean màu lam, tôn lên vóc người bốc lửa.
Lục Duyên đảo mắt qua ngực nàng, ba động mãnh liệt.
Tròng mắt Lý Thanh Hòa hơi híp, lộ ra nụ cười xấu xa:
"Đẹp không?"
Sắc mặt Lục Duyên cứng đờ.
Trời ạ?
Như vậy cũng phát hiện ra được?
Không khoa học!
Hắn thấy bộ dạng cười cười mị mị của Lý Thanh Hòa, vội ho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gen-cua-ta-vo-han-tien-hoa/2442011/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.