Theo thứ tự là bốn người đám của Lục Duyên.
Lý Thanh Hòa sáng mắt lên, lập tức nhìn vào màn hình của Lục Duyên.
Bên trong màn hình đang sáng, Lục Duyên đang cấp tốc chạy trên thảo nguyên, tốc độ rất nhanh.
Đúng lúc này, bên trong bụi cỏ cao bằng nửa người lao ra một con sư tử khổng lồ màu vàng.
Dường như Lục Duyên chưa phản ứng kịp, sư tử thảo nguyên há cái miệng to như chậu máu cắn một bên chiến giáp của Lục Duyên.
Răng rắc.
Âm thanh giòn tan vang lên, hàm răng của sư tử thảo nguyên nứt toạc, máu tươi cũng theo đó mà trào ra.
"Gào!"
Sư tử thảo nguyên lập tức gầm lên một tiếng thảm thiết.
Mọi người đứng trước màn hình nhìn thấy cảnh này, cơ miệng cũng đều co quắp lại, cảm giác có chút buốt răng.
Mà ở bên trong màn hình kia, Lục Duyên tiện tay tung một quyền đấm thẳng vào đầu của con sư tử.
Ẩm!
Sử tử thảo nguyên ngã xuống đất, chết ngay tại chỗ.
Lý Thanh Hòa thấy thế lại khẽ mỉm cười, khóe miệng cong lên.
Người phụ nữ trưởng thành giới thiệu thế lại cười nói:
"Lý học muội, vị tiểu đệ muội gợi ý này có năng lực phòng ngự rất mạnh nha. Với hình thể của sư tử thảo nguyên này hẳn là hung thú bình thường cao cấp đó, vậy mà lại bị gãy răng thế luôn"
Người đàn ông cao gầy và người đàn ông khôi ngô kia lại không có nói gì.
Tới chỗ này tham gia kiểm tra, có ai không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gen-cua-ta-vo-han-tien-hoa/2442003/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.