Chương trước
Chương sau
"Hắn đã ghi lại gen gì? Sao có thể toàn diện như thế? Hay hắn tu luyện thể thuật mạnh nào đó?"

Vu lão nhìn Lục Duyên, cũng hơi kinh ngạc, trên mặt hắn hiện ra vẻ tươi cười:

"Xem ra lần này có một thằng nhóc thú vị tới rồi"

Loại lực lượng và phòng ngự, thậm chí là tốc độ này cũng mạnh hơn thiên tài gen ghi lại cấp mục đầu tới gấp mấy cấp, rõ ràng người bình thường không thể làm được.

"Tiểu Thanh Hòa, ánh mắt của ngươi đúng là không tệ"

Ban đầu, Lý Thanh Hòa vốn cũng hơi kinh ngạc về thực lực của Lục Duyên, bây giờ nghe được lời này, khóe miệng cong lên, nở một nụ cười:

"Đương nhiên rồi"

Nàng lật tay lấy ra một điếu thuốc lá, đang muốn châm lửa, lại thấy Vu lão bên cạnh cười híp mắt nhìn nàng.

Lý Thanh Hòa cứng người, ấm ức đặt điếu thuốc lá lại.

Trong màn ánh sáng.

Một kiếm của Lục Duyên làm Địa Hỏa Giáp Long bị thương nặng, đã hoàn toàn chọc giận nó.

Nó phát ra tiếng gầm thét giận dữ đầy cuồng bạo, làn da vốn màu đỏ xuất hiện thêm từng tia đỏ thẫm.

Kỹ năng chiến đấu cuồng bạo.

Nó tức giận hét lên, bổ nhào về phía Lục Duyên, há miệng rộng đầy răng nhọn dữ tợn, đớp về phía Lục Duyên.

Tốc độ này còn nhanh hơn trước nhiều.

Lục Duyên nhíu mày, thân hình chớp động, tránh thoát khỏi cú đớp này của con Địa Hồa Giáp Long. Con Địa Hỏa Giáp Long đã nâng chân trước lên, mang theo lực lượng cuồng bạo, giẫm về phía Lục Duyên.

Ẩm!

Trọng kiếm của Lục Duyên và chạm với chân trước của con Địa Hỏa Giáp Long, sóng khí khuếch tán, hóa thành trận gió mạnh thổi cho cây cối xung quanh không ngừng lay động.

Lục Duyên và con Địa Hỏa Giáp Long đồng thời lùi lại.



Lục Duyên chỉ lùi lại một bước, nhưng con Địa Hỏa Giáp Long với thân hình to lớn đã lùi lại mấy bước, vết thương nứt ra, không ngừng có máu tràn ra.

Lục Duyên nghiêng người, trong tay cầm Ám Hồng Chi Nhận đâm về phía Địa Hỏa Giáp Long.

Địa Hôa Giáp Long nổi giận gầm lên một tiếng, hai mắt đỏ ngầu, lao về hướng Lục Duyên.

Hai cái bóng một lớn một nhỏ nhanh chóng ẩn hiện trong cánh rừng nhỏ, mỗi lần va chạm đều sẽ phát ra tiếng động lớn đinh tai nhức óc, sóng khí không ngừng dao động, cây cối run rẩy, lá cây không ngừng bay xuống.

Đám người Lý Thanh Hòa đều nhìn chằm chằm vào cuộc chiến đấu trong màn ánh sáng. Một lát sau, người phụ nữ trưởng thành nói:

"Con Địa Hỏa Giáp Long này đã đến cực hạn rồi"

"Ừ, bất kể ở trên phương diện nào, con Địa Hỏa Giáp Long này đều không phải là đối thủ của Lục Duyên, mới đến mức trong thời gian ngắn bị áp chế không có sức lật bàn như vậy"

Người đàn ông cao gầy khẽ gật đầu.

Hai người vừa dứt lời, con Địa Hỏa Giáp Long phát ra một tiếng kêu rên đau đớn.

Thân thể của nó bay ra ngoài, đập mạnh vào một thân cây lớn.

Thân cây bị đụng gãy, cây lớn ầm ầm đổ xuống đất, lá cây bay loạn giống như một cơn mưa màu xanh.

Con Địa Hỏa Giáp Long nằm trên mặt đất, trên vảy giáp đầy từng vết kiếm, máu gần như hoàn toàn nhuộm đỏ cả người nó.

Máu trên vảy giáp của nó chảy ra, tập trung lại thành dòng suối nhỏ, chậm rãi chảy trên mặt đất, thấm ướt mặt đất.

Con Địa Hỏa Giáp Long giẫy giụa muốn đứng dậy. Đúng lúc này, một bóng mờ chợt lóe lên, Lục Duyên đã xuất hiện ở bên cạnh của nó.

Sắc mặt của hắn lạnh lùng, Ám Hồng Chi Nhận mang theo kiếm ý sắc bén, xuyên qua cổ của con Địa Hỏa Giáp Long.

Phụt Con Địa Hỏa Giáp Long đang giẫy giụa chợt cứng đờ, bốn chân chậm rãi buông thõng xuống đất, mất đi sức sống.

Lục Duyên liếc nhìn thi thể của con Địa Hỏa Giáp Long và thở hắt ra một hơi.

Không thể không nói, thực lực của con Địa Hỏa Giáp Long này rất mạnh.



Phải biết bây giờ hắn đã ghi lại một gen cấp mục đầu và một gen cấp thủ lĩnh.

Thậm chí hắn còn tu luyện thể thuật mạnh như Hắc Cương Kình.

Lục Duyên có thể dễ dàng giết chết hung thú nhất giai đỉnh phong bình thường.

Nhưng con Địa Hỏa Giáp Long này không ngờ có thể chiến đấu với hắn mấy chục hiệp, đã rất không tầm thường rồi.

Tìm xem ký hiệu ở đâu.

Lục Duyên bắt đầu tìm kiếm ký hiệu.

Mà bầu không khí bên ngoài màn ánh sáng có phần im lặng.

Đảm người đều nhìn Lục Duyên đang tìm ký hiệu.

Sau khi im lặng một lát, người đàn ông vạm vỡ lắc đầu:

"Thực lực này quả thật không tệ, Dương Bình kém hơn hắn"

Người đàn ông cao gầy liếc nhìn người đàn ông vạm vỡ, mỉm cười nói:

"Bekes, đừng nói Dương Bình, chắc ngươi năm đó cũng không phải là đối thủ của hắn nhỉ? Thời điểm ngươi còn là cấp một, ngươi có thể đánh bại được Địa Hỏa Giáp Long sao?"

Người đàn ông vạm vỡ cứng người, liếc xéo hắn:

"Lão Du, ngươi cũng không thể đi?"

Vu lão cười híp mắt nói:

"Nếu thằng nhóc này ở trong Thiên Tài Doanh bây giờ, thiên phú cũng có thể lọt vào top 50"

Nghe thấy Vu lão nói vậy, hai người liếc nhìn nhau, không nói gì nữa.

Lý Thanh Hòa khoanh hai tay trước ngực, mỉm cười nói:

"Xem tình hình thế này, chắc chắn tổng số điểm của Duyên đệ đệ đứng đầu rồi"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.