Lục Duyên ở trên cao nhìn xuống, đồng tử cũng đều co rụt lại, vô cùng kinh ngạc.
Thực lực của Dạ Dạ đã mạnh hơn trước đó rất nhiều rồi.
Quả nhiên, gen đầu tiên mà Dạ Dạ di truyền nhất định là từ cấp lãnh chúa trở lên.
Thực lực bây giờ của Lục Duyên đã rất mạnh, một người cấp thủ lĩnh, một người cấp mục đầu.
Thế nhưng vẫn có cảm giác không phải là đối thủ của Dạ Dạ.
Còn phải tiếp tục cố gắng thêm mới được.
Sau khi những chiến sĩ gen kia chết đi, Dạ Dạ bỗng biến mất tại chỗ.
Lục Duyên cảm giác sau lưng mình ớn lạnh, đột ngột quay đầu lại, đồng thời giơ kiếm lên ngăn cản.
Một vệt trường kiếm đen kịt dừng lại ở trước mặt của hắn.
Dạ Dạ đã khôi phục lại vẻ mặt ngơ ngác, thấy Lục Duyên lại khẽ nghiêng đầu hỏi:
"Lục Duyên?"
Lục Duyên thở phào, thu hồi trọng kiếm, mỉm cười nói:
"Thật là trùng hợp nha Dạ Dạ đại nhân, không ngờ vậy mà lại gặp được ngươi ở đây:
"Ừm"
Dạ Dạ gật đầu.
Nàng nhìn Lục Duyên, nhẹ giọng nói:
"Sao ngươi lại ở chỗ này?"
Lục Duyên giải thích:
"Lúc ta đi ngang qua cảm nhận được chỗ này có hơi thở truyền ra nên hiếu kỳ vào xem thử. Không ngờ vậy mà lại là ngươi"
Dạ Dạ gật đầu:
"Ùm"
Lục Duyên thoáng nhìn qua trên đất:
"Thuộc hạ của ngươi bị giết"
Dạ Dạ gật đầu:
"Ừm, lần này ta dẫn đội tới, phải có trách nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gen-cua-ta-vo-han-tien-hoa/2441916/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.