Chương trước
Chương sau
Nghe thấy Ngưỡng Thiên nói vậy, Thủy Liên và Dương Nam liếc nhau, không nói gì thêm nữa.

Ngưỡng Thiên chắp tay trước ngực, mở miệng nói: "Bảo người của chúng ta trở về đi, mấy con chuột nhắt còn lại thì... coi như chúng may mắn. Chúng ta cũng phải đi nơi khác"

"Vâng! !"

Lục Duyên mang theo ba người Lâm Tịch Tịch đi xuyên hẻm nhỏ, trên đường đi, không gặp được bất cứ người Carman nào. Ba người Lâm Tịch Tịch đều có chút nghi hoặc.

Chúc Du nói:

"Chuyện gì xảy ra vậy? Đám người trước đó một mực đuổi giết chúng ta đâu?"

Alice lúc này đã có thể tự đi đường, nàng liếc mắt nhìn Lục Duyên, cười nói:

"Có phải là bị Lôi Phong tiên sinh dọa sợ rồi không, thế nên không dám tới đuổi giết chúng ta nữa"

Sắc mặt Lâm Tịch Tịch vẫn nặng nề:

"Chớ vui mừng quá sớm, chúng ta vẫn chưa đi xa đâu"

Nghe thấy Lâm Tịch Tịch nói vậy, sắc mặt Alice và Chúc Du đều nghiêm túc.

Rất nhanh sau đó, Lục Duyên mang theo ba người Lâm Tịch Tịch ra khỏi khu vực nhà cao tông bê tông cốt thép dày đặc kia.

Nhìn thoáng qua hẻm nhỏ sau lưng, khi thấy vẫn không có người đuổi theo, ba người Lâm Tịch Tịch đều nhẹ nhàng thở ra.

"Xem ra, bọn hắn thật sự không có ý định đuổi giết chúng ta"

Chúc Du nở nụ cười.

Lâm Tịch Tịch buông lỏng cảnh giác, nàng nhìn Lục Duyên một cái, trong lòng thấy hơi xấu hổ. Trước đó nàng vẫn luôn cảnh giác Lục Duyên tới, không ngờ lại còn được hắn cứu.

"Lôi tiên sinh, cảm ơn ngươi đã cứu ba người chúng ta"

Lục Duyên nhìn thoáng qua Lâm Tịch Tịch, cười nói:

"Khách sáo quá, các ngươi là thuộc hạ của Amy, dù sao thì cũng phải giúp đỡ chứ?"

Lâm Tịch Tịch nghe vậy, trong lòng càng thêm xấu hổ.

Sau đó, Lục Duyên mang theo ba người Lâm Tịch Tịch đi về phía Amy.

Nửa ngày sau, khi tiến vào di tích cơ giới Aiur thì đã qua ba ngày.

Trên một con đường, Lục Duyên mang theo ba người Lâm Tịch Tịch đánh chết một đám chiến sĩ gen đánh lén họ.



Đúng lúc này, nơi xa truyền đến giọng nói của Amy:

"Lôi Phong Lôi Phong! ! Tịch Tịch! Bên này này!"

Bốn người Lục Duyên ngẩng đầu, nhìn thấy Amy mang theo hơn mười thành viên đoàn mạo hiểm chạy tới chỗ họ.

Đôi mắt ba người Lâm Tịch Tịch, Chúc Du và Alice sáng lên, vội vàng chạy lên trước.

"Tiểu thư!"

Amy chạy đến trước mặt ba người, quan sát các nàng.

"Ừ, các ngươi không sao chứ?"

Lâm Tịch Tịch khẽ gật đầu:

"Không có việc gì, cũng may có Lôi tiên sinh"

Lâm Tịch Tịch quay đầu nhìn Lục Duyên, đôi mắt mang theo về sùng bái.

Chúc Du và Alice cũng vậy.

Suốt dọc đường, các nàng có thể nói là tận mắt thấy được thực lực của Lục Duyên mạnh đến mức nào.

Hắn có sức chiến đấu cấp mục đầu.

Trên đường đi, bất kể là gặp đối thủ nào, hắn cơ bản đều dễ dàng nghiền nát, ba người các nàng gần như không có cơ hội ra tay.

Amy nhìn về phía Lục Duyên, phát hiện Lục Duyên còn đang nhặt đồ vật, nhịn không được nhếch miệng lên:

"Lôi Phong! Bổn tiểu thư đã tới rồi mà ngươi không đến chào đón ta sao? Chẳng lẽ bổn tiểu thư còn không hấp dẫn bằng mấy bình dịch gen sao?"

Lục Duyên đã nhặt dịch gen rơi đầy đất lên, hắn đánh giá Amy, sau khi suy tư một lúc thì vẻ mặt vô cùng xoắn xuýt:

"Vấn đề này hơi khó trả lời"

"Ôi trời ạ, tên khốn kiếp này!"

Amy chợt thấy mất hứng, liền nổi giận đùng đùng, trừng mắt nhìn Lục Duyên.

Lục Duyên mỉm cười:

"Đùa thôi mà, đừng nóng giận. Đương nhiên là Amy hấp dẫn hơn rồi"

"Hừt"



Hai tay Amy chống nạnh, vô cùng đắc ý:

"Bổn tiểu thư biết mà"

Mấy người Lâm Tịch Tịch thấy dáng vẻ của Amy thì đều vô cùng xấu hổ, tiểu thư nhà mình hình như hơi ngốc nhỉ.

Lục Duyên nhìn Amy đang đắc ý, mỉm cười hỏi:

"Những người khác không tập hợp sao?"

Amy khựng lại, lắc đầu với vẻ mất mát:

"Có mấy người chết rồi, những người còn sống đều đã tập hợp"

Lục Duyên khẽ gật đầu:

"Tiếp theo ngươi có dự định gì không?"

Amy suy tư một lúc rồi nhìn thoáng qua Lục Duyên:

"Lôi Phong, ngươi thấy thế nào?"

Lục Duyên nhìn thoáng qua một toà Phù Không thành trên không trung cách đó không xa.

Hắn híp mắt lại:

"Trong di tích cơ giới Aiur thì tài nguyên bảo vật bên trong Phù Không thành là nhiều nhất đúng không? Chúng ta đi Phù Không thành đi. Với thực lực của hai chúng ta thì hẳn là không vấn đề gì"

Mắt Amy sáng lên, khẽ gật đầu:

"Được! Bổn tiểu thư cũng nghĩ như vậy!"

Đám người bắt đầu di chuyển về phía Phù Không thành.

Hai người Lục Duyên và Amy hợp lại, sức chiến lực càng tăng. Lúc ở trong Mê Vụ sâm lâm, hai người đã cùng nhau chiến đấu, phối hợp hết sức ăn ý.

Amy sử dụng Thiên La Tử Đằng khống chế đối thủ, Lục Duyên đi lên chém giết là được.

Hiện tại Amy còn vừa ghi chép gen mới, là gen hệ độc tên gọi 'Phi Thúy Liêm:

Gen này có thể giúp Thiên La Tử Đằng của Amy được bổ sung kịch độc trí mạng.

Đáng tiếc là, máy móc thủ vệ ở nơi này đều là do kim loại tạo thành, miễn dịch với độc tố.

Đương nhiên, đối phó với chiến sĩ gen thì đó lại là một vũ khí tối ưu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.