Chương trước
Chương sau
Lục Duyên nhìn ba cánh cửa một lát, mở miệng nói:

"Hai cánh cửa hai bên trái phải chắc là đi lên cao ốc trăm mét, còn cửa phía trong chắc là thông lên cao ốc 500 mét"

Amy gật đầu, nhìn về phía Lục Duyên:

"Ừm, vậy chúng ta đi cửa nào trước?"

Lục Duyên suy nghĩ một lát, đang định mở miệng thì ngoài cửa truyền đến một âm thanh:

"Mấy bạn ơi, các ngươi có thể đợi chút không?"

Lục Duyên hơi nhíu mày, quay đầu nhìn về chỗ cửa lớn.

Mấy người Amy và Lâm Tịch Tịch cũng nhìn sang.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Amy mang theo sự cảnh giác, sợ có người cướp bảo bối với nàng.

Ngoài cửa, mười mấy chiến sĩ gen chủng tộc khác nhau.

Cầm đầu là một người đàn ông nhân loại trẻ tuổi khôi ngô, bên cạnh hắn ta còn có một thiếu niên tuấn tú hoạt bát.

Ánh mặt Lục Duyên đảo qua đám người họ, mở miệng nói:

"Các ngươi có chuyện gì không?"

Trên mặt người đàn ông nhân loại trẻ tuổi khôi ngô mang theo nụ cười, nói:

"Chào hai vị, ta tự giới thiệu bản thân một chút, ta là Hứa Tề của tập đoàn Thiên Phủ, là như vầy, hai vị định sau khi thu hoạch xong bảo vật trong cao ốc này sẽ đi đến Phù Không thành đúng không?"

Tập đoàn Thiên Phủ?

Lục Duyên nhớ đến Lưu Hỉ gặp ở Sa Nam thành trước đó, hắn gật đầu:

"Phải"

"Khu... đến lúc đó chúng ta có thể đi cùng với các ngươi không? Phù Không thành rất lớn, các ngươi cũng không đủ người để thăm dò toàn bộ khu vực đó, chúng ta chỉ cần thăm đò khu vực biên giới thôi. Sẽ không ảnh hưởng đến các ngươi"

Nghe vậy, Lục Duyên hơi nhíu mày.

Amy quay đầu nhìn về phía Lục Duyên, nháy mắt một cái:

"Lôi Phong, ngươi thấy thế nào?"

Ánh mắt Lục Duyên đảo qua đám chiến sĩ gen, suy tư một lát mới cười nói:



"Muốn đi chung với chúng ta cũng có thể, chỉ có điều, mỗi người nộp 1000 nhánh dịch linh lực gen, xem như là phí vào cửa đi"

"Mỗi người 1000 giọt linh lực gen?"

Bọn người đàn ông khôi ngô sững sờ, hơi do dự.

1000 nhánh dịch linh lực gen là tương đương với một trăm ngàn linh tinh nhất giai đó!

Hơn nữa chỉ là một người thôi đó!

Mặc dù đã ở nơi này bốn ngày, đoàn đội chắc chắn có không ít thu hoạch, những dịch linh lực gen này vẫn còn có thể lấy ra được.

Nhưng cũng đủ để họ đau thịt.

Người đàn ông khôi ngô cười khổ:

"Vị bạn này, 1000 nhánh dịch linh lực gen có phải là hơi nhiều không?"

Một người Baron đang đứng sau lưng người đàn ông khôi ngô kêu lên:

"Đúng đấy, vậy cũng quá nhiều đi, nếu không bớt một ít, cường giả nhân loại, mỗi người chúng ta giao 500, thế nào?"

Lục Duyên cười nói:

"Nhiều à? Bảo vệ người máy bên ngoài cũng là do chúng ta dọn dẹp, nếu như không có bọn ta thì ngay cả cơ hội vào cửa các ngươi cũng không có, huống gì là đi Phù Không thành, các ngươi cần ngồi thang máy trên không, mà thiết bị điều khiển, mạch điều khiển duy nhất lại ở ngay trong cao ốc cả ngàn mét, đến lúc đó thứ này cũng ở trong tay bọn ta. Các ngươi muốn đi lên, giao chút phí vào cửa này cũng không có gì quá đáng chứ?"

"Cái này..."

Mọi người có phần do dự.

Lục Duyên cười cợt:

"Tài nguyên trong Phù Không thành nhiều hơn thành phố trên mặt đất rất nhiều, chỉ 1000 dịch linh lực gen mà thôi, chẳng lẽ các ngươi không có tự tin kiếm về à. Nếu không phải chúng ta không đủ người thì ta sẽ không để các ngươi vào đâu"

Đây là Lục Duyên nói thật, Phù Không thành này quá lớn.

Lục Duyên và Amy, còn có bọn người Lâm Tịch Tịch cộng hết lại cũng không đến hai mươi người.

Nếu như muốn thu hoạch hết một cái Phù Không thành thì... vậy thì không cần đi nữa, tám ngày còn lại đều ở lại đây là được rồi.

Mà suy nghĩ của Lục Duyên là, trước đi săn giết thủ lĩnh trên Phù Không thành, thu hoạch sạch sẽ khu vực hạch tâm, sau đó đến khu vực hạch tâm khác trong Phù Không thành.

Cuối cùng, họ còn muốn đến khu vực trung tâm một chuyến nữa.

Thật sự không thể lãng phí quá nhiều thời gian trong Phù Không thành.



Thôi chẳng bằng nhường cơ hội lại cho người khác, còn bản thân thì thu chút phí vào cửa, có được một đợt thu nhập.

Tất cả mọi người đều im lặng.

Họ cũng biết, Phù Không thành là một cái bánh gato lớn, mà bọn Lục Duyên để họ đi vào cũng là do họ không đủ người.

Cơ hội như vậy, nếu như rơi vào những đoàn người nhiều người khác thì căn bản không tới phiên họ.

"Một người 1000 dịch linh lực gen, thành giao! Đến lúc đó chúng ta sẽ mang đến"

Lục Duyên liếc mắt nhìn thiếu niên tinh linh kia, cười cợt:

"Không thành vấn đề, thành giao"

Hứa Tê thấy Behrman đồng ý, cũng gật đầu:

"Chúng ta cũng vậy"

Thấy hai ngươi Hứa Tề và Behrman đều đồng ý, những người khác cũng nhao nhao đồng ý theo.

Lục Duyên cười một tiếng:

"Vậy bây giờ các ngươi ra ngoài chờ chút đi, chúng ta phải lục soát khu vực cao ốc này trước đã"

Hứa đủ gật đầu cười:

"Chúng ta có thể hiểu được, chúng ta chờ ở bên ngoài được rồi"

Lục Duyên nhìn về phía Lâm Tịch Tịch:

"Tịch tịch, ngươi và những người khác trông coi ở đây đi, hai người ta và Amy đi lên là được rồi"

Lâm Tịch Tịch sững sờ, liếc mắt nhìn Amy, Amy gật đầu:

"Nghe Lôi Phong đi"

Sau đó, Amy nhìn bọn người Hứa Tề một lát, đôi mắt to hơi chuyển động, nhếch miệng cười một tiếng:

"Ta cho các ngươi thêm một cánh cửa nữa!"

Vừa dứt lời, từng tia thiên la tử đằng lan tràn ra, chận cửa lại, chỉ để lại mấy khe hở.

Mấy người Hứa Tẻ và Behrman nhìn thiên la tử đằng, khóe mắt có chút giật giật.

Không nói đến chuyện họ vốn không có tâm tư đi vào, hiện tại cho dù có, cũng không có khả năng đánh vỡ thiên la tử đằng bện trước cửa này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.