Chương trước
Chương sau
Nghe thấy lời của Lục Duyên... Hứa Tề tiến lên đầu tiên, cười nói:

"Đội chúng ta có tổng cộng chín người, đây là 9000 dịch linh lực gen"

"Đội chúng ta có tổng cộng bốn người, đây là 4000 dịch linh lực gen"

"Đội chúng ta có tổng cộng sáu người..."

Một đám đội trưởng tiến lên, lấy từng nhóm dịch linh lực gen ra giao cho Lục Duyên.

Lục Duyên thu hết những dịch linh lực gen này lại.

Rất nhanh, tất cả mọi người đã giao dịch xong.

Lục Duyên vừa giao dịch vừa kiểm kê, có tổng cộng 68 chiến sĩ muốn đi theo Lục Duyên.

Tổng thu được 68000 dịch linh lực gen.

Vậy tương đương với 680 vạn linh tinh nhất giai!

Có thể sánh với thu hoạch mà Lục Duyên và Amy tìm được trong mười hai tòa cao ốc trăm mét rồi.

"Nếu đã nộp phí vào cửa hết rồi, vậy thì đi thôi"

Tâm trạng Lục Duyên vui vẻ, ở chung với bọn người Amy, dẫn mọi người cùng tiến vào cao ốc, rất nhanh đã lên sân thượng cao ốc ngàn mét.

Đứng trên sân thượng, nhìn không trung lít nha lít nhít máy bay, con ngươi của đám chiến sĩ gen đều co rụt lại lộ ra vẻ ngạc nhiên mừng rỡ.

"Nghe nói nếu bay qua từ không trung thì sẽ bị máy bay bao vây tấn công đến chết, chỉ có thể ngồi thang máy trên không mới có thể đến Phù Không thành"

Hứa Tẻ mở miệng nói, ánh mắt nhìn Lục Duyên mang theo về cảm kích:

"Còn phải cảm ơn Lôi tiên sinh nguyện ý cho chúng ta cơ hội này, nếu không chúng ta ngay cả tư cách tiến vào Phù Không thành cũng không có"

Những người khác đều liên tục gật đầu.

Đối với họ mà nói, bảo vệ người máy bên ngoài cũng là lưới trời khó vượt qua rồi.

Lục Duyên cười cợt:



"Các ngươi thanh toán phí vào cửa, ta mang các ngươi lên Phù Không thành, đây là giao dịch công bằng. Không cần cảm ơn ta. Tất cả đi thôi"

Mặc dù nhân số lên đến gần trăm, nhưng diện tích của thang máy trên không không nhỏ, 100 người đi vào vẫn có thể đi vào đó đứng.

Sau khi tất cả mọi người đi vào, Lục Duyên lấy gậy kim loại ra, khống chế thang máy trên không bay lên trời, bay về hướng Phù Không thành.

Trên không trung, vô số máy bay cứ như cá bơi lội, bao phủ thang máy trên không đang phi hành.

Từ cửa sổ thang máy trên không, họ có thể nhìn thấy hình ảnh mênh mông kia.

Ngay cả Lục Duyên cũng có chút kinh hồn bạt vía, may mà còn có thang máy trên không.

Nếu không, bị nhiều máy bay như vậy bao vây, chết cũng không biết chết như thế nào.

Rất nhanh thang máy trên không đã tiếp cận Phù Không thành.

Cuối cùng dưới sự dẫn dắt của Phù Không thành, họ đi tới một quảng trường ở khu vực biên giới, cuối cùng vững vàng rơi xuống quảng trường.

Vùi!

Cửa thang máy trên không mở ra, đoàn người Lục Duyên và Amy dẫn đầu ra ngoài.

Theo sau là bọn Hứa Tề.

Sau khi tất cả mọi người ra khỏi thang máy, Lục Duyên nhìn bọn Hứa Tề, cười nói:

"Giao dịch đã hoàn thành, tiếp đây bọn ta muốn đi khu vực trung tâm, còn các ngươi, cứ tự nhiên"

Lục Duyên ngừng lại một lát mới mở miệng tiếp:

"Đúng rồi, sau này chúng ta sẽ trở lại chỗ này, rồi rời khỏi Phù Không thành, nếu như đến lúc đó các ngươi muốn đi chung với chúng ta ra ngoài, thì chờ trước ở chỗ này"

Nghe được lời của Lục Duyên... bọn Hứa Tề liếc nhìn nhau, đều không nhịn được mà bật cười lên.

Behrman cười nói:

"Lôi tiên sinh nói đùa, với thực lực của chúng ta, nếu có thể đợi đến khi di tích kết thúc, thì chúng ta sẽ không xuống đây"



"Đúng đó Lôi tiên sinh, đối với chúng ta mà nói, nơi này cũng đã xem như là chỗ tài nguyên tốt nhất rồi"

Nghe vậy, Lục Duyên cũng giật mình.

Những gì họ nói đúng là không sai, hắn có hơi suy nghĩ nhiều quá rồi, còn cho rằng mọi người đều sẽ đi chỗ khác trong Phù Không thành.

Chỉ một Phù Không thành này, đã đủ để họ thăm dò rồi.

Lục Duyên suy nghĩ một chút, mở miệng nói:

"Đã như vậy, sau khi chúng ta xuống dưới, ta sẽ đem thiết bị điều khiển và mạch điều khiển của thang máy trên không theo, như thế thì sẽ không có đoàn đội khác đi lên, các ngươi cũng có thể yên tâm ở trong này tìm kiếm tài nguyên"

Nghe Lục Duyên nói.. bọn Hứa Tề sững sờ, sau đó nở nụ cười vui mừng.

"Cảm ơn Lôi tiên sinh! Nếu như về sau Lôi tiên sinh có đến tộc tinh linh của chúng ta ở tinh cầu Lục Phỉ Thúy, thì nhất định phải tìm đến chúng ta nhé, ta sẽ chiêu đãi Lôi tiên sinh thật tốt"

Behrman đặt tay lên ngực, hơi khom người với Lục Duyên, làm một nghỉ lễ cảm kích thông dụng của tinh linh.

"Lôi tiên sinh là người đại nghĩa, cảm ơn Lôi tiên sinh. Tập đoàn Thiên Phủ chúng ta nợ Lôi tiên sinh một ân tình?"

Trên mặt Hứa Tề và những người khác tràn đầy cảm kích.

Suy cho cùng thì, nếu như Lục Duyên thả thang máy trên không xuống thì sẽ có đoàn đội khác đi lên, đây cũng đồng nghĩa với sẽ có người đoạt tài nguyên với họ.

Nếu như đụng phải đội ngũ mạnh mẽ có người dẫn đầu mục đầu, vậy họ chắc chắn sẽ là cua trong rọ, muốn chạy cũng không có nơi để chạy.

Vậy mà Lục Duyên lại suy nghĩ đến điều này cho họ.

Chính vì thế, tất cả mọi người đều cảm động trong lòng.

Lục Duyên cười cợt, đối với hắn mà nói thì đây chỉ là tiện tay mà thôi.

Nếu như đã thu phí vào cửa thì cứ coi đây là dịch vụ sau khi mua đi.

"Cứ vậy đi, các ngươi cố lên"

Lục Duyên dẫn mấy người Amy rời đi, đi về phía sân rộng bên ngoài.

Amy nhìn Lục Duyên, đôi mắt to màu tím không ngừng nhấp nha nhấp nháy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.