Chương trước
Chương sau
Có vẻ như chưa từng có ai làm điều như vậy kể từ khi tàn tích cơ giới Aiur xuất hiện đến nay.

Dạ Dạ yên lặng nghe miêu nữ tóc trắng báo cáo, cuối cùng cũng chuyển sự chú ý ra khỏi món cá nướng.

Một thoáng ngạc nhiên hiện lên trong đôi mắt đen của nàng ấy:

"Thật không? Hắn đã có thể săn lãnh chúa rồi sao?"

Miêu nữ tóc trắng gật đầu, do dự một lúc rồi nói tiếp:

"Điện hạ, không phải ngài với hắn là bạn sao? Ngài có muốn nói hắn đưa ngài đi cùng không?

Theo cô gái tóc trắng cảm thấy, với vẻ đẹp của điện hạ, không có chàng trai nào có thẩm mỹ bình thường lại từ chối yêu cầu này, đúng không?

Mặc dù điều này giống như đang đem sắc đẹp của điện hạ ra buôn bán.

Nhưng ai bảo người đó và điện hạ là bạn bè chứ?

Khu... Đây không phải là buôn bán, phải không?

Dạ Dạ không trả lời miêu nữ tóc trắng.

Nàng ấy nói:

"Bạch Lân đâu? Vẫn theo dõi chứ?"

"Vâng! Vẫn theo dõi ạ"

Dạ Dạ gật đầu, tiếp tục nhìn cá nướng:

"Nếu Bạch Lân có động tĩnh gì thì hãy báo cho ta"

Thấy Dạ Dạ không liên lạc với Lục Duyên, miêu nữ tóc trắng lại muốn tiếp tục thuyết phục nàng ấy.

Đúng lúc này, thủy tinh liên lạc lại lóe lên.

Cô gái tóc trắng liếc nhìn, sắc mặt chợt thay đổi:

"Điện hạ, xảy ra chuyện rồi!"

Dạ Dạ quay lại nhìn miêu nữ tóc trắng.

"Barton đã đưa người ra khỏi nơi đóng quân. Theo mô tả của những người theo dõi phía chúng ta, có lẽ chúng đang đi về hướng bạn của ngài"

Dạ Dạ khẽ nhíu mày:

"Barton sao?"

Cô gái tóc trắng gật đầu.



Đúng lúc này, thủy tinh liên lạc lại lóe lên.

Cô gái tóc trắng liếc nhìn, sắc mặt lại thay đổi:

"Mật thám truyền tin đến, Bạch Lân cũng đã rời đi, cùng hướng với Barton, e rằng họ đều tới chỗ bạn của ngài. Bây giờ bạn của ngài có thể săn được hộ vệ cấp lãnh chúa, thật khiến người ta ghen tị. Ta sợ rằng họ sẽ đi cướp đồ với bạn của ngài"

Dạ Dạ khẽ gật đầu rồi đứng lên:

"Chúng ta cũng xuất phát thôi"

Miêu nữ tóc trắng sửng sốt nhìn Dạ Dạ:

"Điện hạ, chúng ta cũng đi sao?"

"ÙP Dạ Dạ gật đầu, đi về phía cửa sân thượng.

Cô gái tóc trắng hơi sững sờ, sau đó liếc mắt nhìn con cá nướng rồi vội vàng nói:

"Điện hạ, cá nướng của ngài thì sao?"

Cơ thể Dạ Dạ chợt dừng lại, quay lưng về phía con cá nướng, giọng nói run run nhưng mang theo về kiên quyết:

"Lần, lần sau ăn tiếp!"

Lúc này, một cô gái nướng cá ngây thơ nói:

"Nhưng, nhưng thưa điện hạ, vừa mới nướng xong mà.."

Vừa dứt lời, Dạ Dạ đã xuất hiện trước mặt nàng ta. Lúc nàng ta hoàn hồn lại thì cá nướng trên vỉ đã biến mất, cánh cửa sân thượng được mở ra, Dạ Dạ cũng không thấy tăm hơi đâu nữa.

Tên chiếc tàu Hùng Hắc số một.

Lục Duyên và Amy ngồi trên khoang chở khách, xem hình ảnh thế giới bên ngoài qua hình ảnh máy chiếu.

Cùng với hình ảnh không ngừng lại gần, có vẻ Phù Không thành trung ương càng lúc càng lớn.

Amy có chút mong đợi nói:

"Không lâu nữa là sắp đến Phù Không thành trung ương rồi"

Lục Duyên gật đầu, khuôn mặt của hắn có chút trầm trọng:

"Bây giờ còn cách Phù Không thành một khoảng cách nữa, số lượng phi hành khí cấp lãnh chúa nhiều hơn trước rồi, hơn nữa phi hành khí ở đây cũng trở nên mạnh hơn.

Không biết có bao nhiêu phi hành khí cấp lãnh chúa xung quanh Phù Không thành trung ương?"

Vẻ mong đợi trên khuôn mặt Amy cũng giảm dần, nàng hơi cau mày:

"Nếu xung quanh Phù Không thành có rất nhiều cơ giới phi hành cấp lãnh chúa, e rằng chúng ta sẽ rất khó lên phải không?"

Lục Duyên suy nghĩ một lúc, lên tiếng nói:



"Qua đó xem trước rồi tính"

"Ừm"

Đúng lúc này, thái độ của Lục Duyên hơi thay đổi, lộ ra vẻ nghi ngờ.

"Sao thế?"

Amy thấy sắc mặt của Lục Duyên thay đổi, hiếu kỳ hỏi.

Lục Duyên lấy ra pha lê truyền tin, trên pha lê truyền tin có bạch quang lấp lánh.

Hắn lên tiếng nói:

"Có người liên lạc với ta"

"Ấy? Trong di tích cơ giới Aiur, cũng chỉ có người trong di tích có thể liên lạc với ngươi phải không? Là bạn của người mà?"

Lục Duyên cũng nghi ngờ, theo lý mà nói, vào thời gian này, có lẽ những người trong Thanh Tài doanh như đám người Dương Bình sẽ không liên lạc với hắn mới đúng.

Người sẽ liên lạc với hắn, có lẽ là Dạ Dạ?

Nhưng tại sao đột nhiên Dạ Dạ muốn liên lạc với hắn?

Chẳng lẽ là vì họ đã giết không ít hung thú lãnh chúa.

Nếu Dạ Dạ muốn gia nhập với họ, chắc chắn Lục Duyên sẽ đồng ý.

Những cái khác không nói, trong rừng rậm Mê Vụ, Dạ Dạ đã đưa Lục Duyên đi một đoạn đường dài, khiến hắn có thể đến Thiên La thành nhanh hơn.

Nếu không, e rằng thực lực hiện tại của hắn vẫn không mạnh như vậy.

Hắn kết nối liên lạc.

Quả nhiên, khuôn mặt tuyệt mỹ của Dạ Dạ xuất hiện trên pha lê truyền tin, tai mèo màu đen nhìn cũng có vẻ tinh tế đáng yêu.

Amy bên cạnh lén nhìn trộm về bên này.

Sau khi nhìn thấy khuôn mặt xinh xắn của Dạ Dạ, Amy mở to đôi mắt, con ngươi màu tím đầy vẻ kinh ngạc.

Bạn của tên Lôi Phong này xinh đẹp như vậy sao?

Còn là một miêu nhân?

Khuôn mặt này cũng xinh đẹp gần bằng bản tiểu thư đây.

Lục Duyên cười:

"Dạ Dạ đại nhân, sao thế?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.