Chương trước
Chương sau
Khuôn mặt Lục Duyên sa sầm Khi Dạ Dạ nói hắn có tài năng, sao hắn lại cảm thấy có chút không được tự nhiên nhỉ?

Hắn điều khiển Hắc Hùng số một bay lên, có thể nhìn thấy rất nhiều tòa nhà cao tầng trên Phù Không thành.

Những tòa nhà thấp nhất ở đây cũng cao đến năm trăm mét, hàng nghìn tòa nhà san sát nhau, càng đi vào trung tâm thì những những tòa nhà lại càng cao.

Ở khu vực trung tâm có rất nhiều các tòa nhà cao hơn mười nghìn mét, và ở khu vực trung tâm nhất còn có một cương thiết vương tọa khổng lồ đứng sừng sững.

Lục Duyên nhìn cương thiết vương tọa, ánh mắt lóe lên, hắn nói:

"Dạ Dạ, chúng ta có thể đến đó không?"

Dạ Dạ lắc đầu:

"Không thể đi được. Hộ vệ cơ giới ở khu vực rìa của trung tâm Phù Không thấp nhất là cấp tinh nhuệ bậc hai, cao nhất là cấp lãnh chúa bậc hai. Khi vào đến bên trong sẽ có các hộ vệ cơ giới bậc ba. Dựa theo sức mạnh tăng lên, ở gần vương tọa trung tâm sẽ có các vương giả bậc ba"

"Vương giả bậc ba?"

Lục Duyên trợn to hai mắt, có chút sửng sốt:

"Vậy thì ai có thể đến chỗ cương thiết vương tọa đó để lấy bảo vật được?"

Amy lườm hắn một cái:

"Từ lúc di tích cơ giới Aiur mở ra đến nay, chưa có ai tới được khu vực trung tâm"

"Chưa có ai?

Lục Duyên sững sờ.

Amy gật đầu:

"Chưa có ai. Ngay cả những người kế thừa gen cấp vương giả, khi hấp thu mảnh lõi Aiur rồi tiến vào bậc hai, sức chiến đấu mạnh nhất cũng không vượt quá lãnh chúa đỉnh phong bậc hai. Ngay cả những người bên trong cũng rất khó tồn tại. Dù là những người kế thừa gen cấp hoàng giả, e rằng cũng khó tiến vào khu vực vương tọa được"

Lục Duyên:

Vương giả bậc ba, ai có thể vượt qua được chứ?

Cho dù là lãnh chúa đỉnh phong bậc hai thì giờ Lục Duyên cũng không phải là đối thủ của họ.



Lục Duyên suy nghĩ một chút:

"Vậy trước tiên chúng ta hãy đi thăm dò những tòa nhà cao tầng ở vòng ngoài đã. Để xem chúng ta có thể gặp được thứ gì có thể dùng để đối phó với hai vương giả kia không"

Dạ Dạ và Amy gật đầu.

Lục Duyên điều khiển Hắc Hùng số một biến mất tại chỗ.

Trong nơi nào đó của Cương Thiết Thành.

Barton nhìn hình ảnh trong thủy tinh truyền tin.

Sau khi nhìn thấy Hắc Hùng số 1 xuyên qua lá chắn bảo vệ, tiến vào trung tâm Phù Không thành, con ngươi hắn ta co rút lại, khắp mặt đều là sự tức giận và khiếp sợ.

Hắn ta dồn sức bóp chặt thủy tinh truyền tin lại, sắc mặt lạnh lẽo dữ tợn.

"Súc sinh! Thế mà chúng thật sự tiến vào trung tâm Phù Không thành rồi! Rõ ràng là bên ngoài có lá chắn bảo vệ, rốt cuộc là sao chúng làm được? Đáng chết! Đáng chết!"

Hắn ta vung rìu chiến trong tay lên, cái rìu đỏ máu chém xuống, làm cao ốc kim loại bên cạnh xuất hiện một vết nứt lớn chừng mười mét.

Lại suy nghĩ đến việc Trung tâm cao tháp còn bốn tiếng nữa mới có thể mở ra, mà bốn tiếng này, ba người Lục Duyên đã bắt đầu thu thập tài nguyên trong trung tâm Phù Không thành, trong lòng hắn ta không nhịn được phẫn nộ.

Đúng lúc này thủy tinh truyền tin nhấp nháy lên ánh sáng trắng.

"Hả?"

Barton kết nối, bên trong thủy tinh truyền tin hiện lên khuôn mặt anh tuấn của Bạch Lân.

Barton nhìn thấy Bạch Lân, trên mặt nổi lên nụ cười giễu cợt:

"Khà khà khà đây không phải là Bạch Lân thiếu gia cao quý à? Sao ngươi lại liên hệ với lục ma nhân xấu xí là ta đây?"

Sắc mặt Bạch Lân hờ hững, mở miệng nói:

"Barton, không cần phải nói những thứ vô dụng này. Ngươi nên tiếp nhận tin tức. Dạ Vương đã theo phi hành khí kia tiến vào trung tâm Phù Không thành rồi"

Nụ cười trào phúng trên khuôn mặt Barton cứng đờ rồi chậm rãi biến mất:

"Vậy thì thế nào? Ngươi muốn nói cái gì?"

Bạch Lân thờ ơ mở miệng nói:



"Người cũng nên biết, với thực lực của Dạ Vương, bốn tiếng, nàng có thể thăm dò xong phần lớn cao tháp bên ngoài rồi, đến lúc đó những thứ để lại cho chúng ta, cũng chỉ có canh thừa thịt nguội"

"Hừ"

Trên mặt Barton nổi lên vẻ khó coi:

"Ngươi liên lạc với ta là để đặc biệt nhắc nhở ta chuyện này? Ta không ngốc, không cần người đặc biệt nhắc nhở ta"

Bạch Lân thản nhiên mở miệng nói:

"Ta liên hệ ngươi là muốn hợp tác"

"Hợp tác?"

Barton sững sờ, trong con ngươi lạnh lẽo tàn bạo kia cũng mang theo một tia ngạc nhiên.

Hắn ta trừng to mắt nhìn Bạch Lân, dường như nghe được một chuyện đáng buồn cười nào đó:

"Ha ha ha! Bạch Lân thiếu gia cao quý lại muốn hợp tác với lục ma nhân ta à? Ngươi đang nói đùa sao? Được rồi ta thừa nhận chuyện cười này của ngươi không tệ"

Đối mặt với sự trào phúng của Barton, trên mặt Bạch Lân không có chút dao động nào.

Hắn hờ hững mở miệng nói:

"Ta không nói đùa"

Ý cười như điên trên khuôn mặt Barton chậm rãi biến mất.

Sắc mặt của hắn ta trở nên nghiêm túc, hắn ta đánh giá Bạch Lân, hai bên đối mặt, bầu không khí im lặng đi.

Chốc lát sau, Barton mới chậm rãi mở miệng nói:

"Hợp tác thế nào?"

"Chờ Trung tâm cao tháp mở ra, chúng ta lên trung tâm Phù Không thành sau đó thì liên thủ tìm tung tích Dạ Vương và hai nhân loại kia"

Barton nhíu mày:

"Sau đó thì sao?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.