Chương trước
Chương sau
Chu Chính Dương lặng lẽ quay người, đi xuống dưới lôi đài, trở về chỗ mấy người Lục Duyên.

Lúc này, Lục Duyên và những người khác lại trầm mặc như cũ.

Cho dù là Lục Duyên, nghe xong lời của người đàn ông tóc xanh mắt hí, cũng không khỏi tự hồi, nếu đổi lại là hắn, hắn có làm vậy không?

Hắn có lập thể tiến hóa, chỉ cần phát triển thuận lợi, tương lai chắc chắn sẽ trở thành chiến thần, thậm chí còn trên cả chiến thần.

Trước lúc đó, khi phải đối mặt với đối thủ không thể thắng được, hắn có chiến đấu đến chết không?

Bản thân Lục Duyên cũng không thể trả lời được.

Không chỉ Lục Duyên, mà vẻ mặt của những người khác cũng hơi hoảng hốt.

Nhìn thấy vẻ mặt hoảng hốt của mấy người, người đàn ông tóc xanh mắt hí lại nói:

"Người tiếp theo, các ngươi ai sẽ lên?"

Mọi người định thần lại, Macquarie chầm chậm nói:

'"Ta lên cho"

Vừa đặt chân xuống mặt đất, hắn liền nhảy vọt lên, đi đến trên lôi đài.

Sắc mặt Macquarie uể oải, chậm rãi nói:

"Ta là Macquarie, thủ lĩnh đỉnh phong nhị giai, hệ ám sát, mong được chỉ giáo"

Trải qua sự việc của Chu Chính Dương, thái độ của Macquarie đã phần nào thay đổi số với sự khó chịu trước đó.

"Để ta"

Một người đàn ông cao to, mặt vuông vắn và mái tóc ngắn như nhím gai đứng dậy.



Hắn nhảy lên lôi đài, lôi đài rung nhẹ.

Nhìn thấy Macquarie, người đàn ông nhếch miệng cười:

"Lỗ Phú, cấp mục đầu đỉnh phong nhị giai, hệ bảo vệ, mong được chỉ giáo"

Hai người không nói mấy lời dư thừa, cùng chiến đấu trên lôi đài.

Vũ khí mà Macquarie sử dụng là hai thanh đoản kiếm, tốc độ cực nhanh, còn Lỗ Phú thì mặc một bộ áo giáp vừa dày vừa nặng, tay cầm một chiếc khiên khổng lồ và một chiếc chùy chiến.

Dù tốc độ của Macquarie rất nhanh, thân pháp cũng không phải là yếu, nhưng Lỗ Phú là một chiến sĩ cấp mục đầu nhị giai, nên có thể ổn định phòng ngự được đòn tấn công của Macdquarie.

Tuy có bị thương, thì cũng chỉ là vết thương nhỏ không đau không ngứa.

Năng lực phòng ngự ổn định hiệu suất cao này khiến Lục Duyên có chút kinh ngạc, khiên của hắn dùng quá tốt rồi.

Mỗi chuyển động của tấm khiên đều giống như trong sáng giáo khoa, đây là một kỹ thuật phòng ngự được lĩnh hội từ trận chiến sinh tử.

Trận chiến giữa hai người kéo dài trong một khoảng thời gian, thời gian trôi qua, linh lực của hai người đã bị tiêu hao rất nhiều, sức mạnh của kỹ năng chiến đấu cũng trở nên yếu đi.

Dù Macdquarie là thủ lĩnh đỉnh phong, lượng linh lực lớn hơn Lỗ Phú.

Nhưng hắn là người thuộc hệ tấn công, so với Lỗ Phú, tiêu hơn vốn dĩ lớn hơn.

Đến thời điểm này, trên người cả hai đều dân có những vết thương.

Macquarie chỉ có một vài vết thương nhẹ, còn trên người Lỗ Phú đã có thêm nhiều vết thương sâu nhìn thấy cả xương.

Thậm chí còn có một vết kiếm hung tợn trên mặt.

Nhưng Lỗ Phú lại không hề kêu rên một tiếng, luôn ổn định chống đỡ đòn tấn công của Macquarie, cuối cùng trong một lần tấn công của Macdquarie, Lỗ Phú lại bỏ tấm khiên khổng lồ gần như có thể coi là con đường sống trong tay, nhân lúc Macquarie mất cảnh giác, dùng cơ thể mình ôm lấy Macquarie, hắn bất chấp để hai thanh đao ngắn của Macquarie đâm vào ngực và bụng mình, sau đó dừng chiếc chùy trước người Macdquarie.

Sau khi Macquarie nhận thua, Lỗ Phú cũng trực tiếp ngã xuống vì mất máu quá nhiều.



Một đao đó của Macquarie suýt chút nữa là đâm trúng tim hắn.

Thất bại của Macquarie khiến cho những thiên tài của Thiên Tài doanh ở đây cảm thấy hoài nghỉ cuộc đời.

Họ cũng phát hiện, so với những binh sĩ này, họ quả thực sẽ nương tay, sẽ do dự lưỡng lự trong vô thức.

Thậm chí, khi đối phương dùng mạng để đổi mạng, cũng sẽ né tránh theo bản năng.

Loại nguy hiểm đến ngay cả tính mạng của mình cũng không thèm đếm xỉa này, căn bản không phải thứ mà các thiên tài thiếu niên thiếu nữ của Thiên Tài doanh có thể có.

Cho dù bản thân có ý thức muốn phản kích khi đối phương dùng mạng đổi mạng, thì cơ thể cũng sẽ không nghe theo não bộ, không tự chủ được mà lùi lại, trốn tránh.

Đây là bản năng sinh tồn, bản năng chạy trốn cái chết của con người.

Để chống lại bản năng sinh tồn của sinh vật, và thật sự đối mặt với cái chết là một chuyện rất khó.

Người có thể làm được điều này, hiển nhiên là đáng được coi trọng.

Cuộc so tài tiếp theo trở nên càng đẫm máu hơn trước.

Là thiên tài của Thiên Tài doanh, họ đều có sự kiêu ngạo của bản thân, đối mặt với người có thực lực cứng rắn không bằng mình, họ dù thế nào cũng không muốn thua.

Đến ngay cả một nữ tử như Nhan Tỉnh, trong mắt cũng hiện lên về ác liệt, khi thi đấu cũng rất cố gắng, thậm chí cuối cùng cánh tay còn bị gãy.

Cũng may họ đều có dược tề trị liệu khá tốt, cộng thêm những chiến sĩ gen hệ điều trị trong quân doanh, cho nên hồi phục cũng rất nhanh.

Rất nhanh, ngoại trừ Lục Duyên thì chín người còn lại đều đã thi đấu xong.

Ngoại trừ Chu Chính Dương và Macquarie lúc đầu vẫn chưa thích ứng được, thì những người thi đấu sau đều đã chuẩn bị sẵn tâm lý.

Trong tình huống sức mạnh vượt trội hơn đối thủ, so vậy mà nói, xác suất giành thắng lợi cũng lớn hơn một chút.

Cuối cùng trong chín người, có bốn người thua, và năm người thắng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.