Chương trước
Chương sau
Nghe xong, tất cả những người chờ mong Tư Thính Vũ sẽ cho ra đối sách gì hay ho đều tái mặt.

Vu lão khẽ cau mày, nói:

"Thính Vũ, trong dãy núi vô tận có rất nhiều hung thú cấp đế. Chỉ với chúng ta mà muốn xâm nhập vào dãy núi vô tận và tiêu diệt ngọn nguồn dị hóa thì thật sự có hơi khó khăn"

"Đúng đấy trưởng công chúa điện hạ. Chúng ta đi rồi, lỡ hung thú đánh lén phòng tuyến thì ai ngăn cản đây?"

Một chiến hoàng thủ vệ quân nhíu mày lên tiếng.

Tư Thính Vũ nghe mọi người nói xong mới đưa ra ý kiến:

"Ta nghe tổ tiên nói hung thú cấp đại đế có lãnh địa của bản thân, bình thường chúng sẽ không tiến vào lãnh địa của hung thú cấp đế khác. Chỗ ta có bản đồ phân bố hung thú cấp đế ở dãy núi vô tận này đây. Mặt khác, chúng ta có thể báo cho đế quốc nhờ giúp đỡ. Dù sao, khi để cập đến hiện tượng dị hóa, người gác đêm sẽ không thờ ơ mà không làm gì đâu. Phía chính phủ đế quốc cũng sẽ không mặc kệ. Chúng ta cần lập một đội cường giả tinh nhuệ để tiến vào tra xét dãy núi vô tận, có lẽ sẽ có thu hoạch"

"Xin trợ giúp sao?"

Những người xung quanh nghe vậy đều chẳng biết nói gì.

Người đàn ông tóc vàng im lặng một lúc lâu rồi cũng gật đầu:

"Đã vậy thì làm phiền trưởng công chúa điện hạ rồi. Trong lúc chờ người tới giúp đỡ, người bị thương có thể tranh thủ dưỡng thương. Sau khi họ hồi phục, phòng tuyến sẽ ổn định hơn nhiều"

Tư Thính Vũ gật đầu:

"Ừ"

"Vậy hôm nay tới đây thôi"

Người đàn ông tóc vàng đứng lên, sau đó mọi người đều tự rời khỏi phòng họp.

Tư Thính Vũ vừa đi ra khỏi phòng họp thì chợt nghe sau lưng có người kêu mình.



"Tư lão sư, Tư lão sư"

Tư Thính Vũ quay đầu nhìn về phía sau.

Nàng nhìn thấy một người đàn ông tóc đen với vẻ ngoài anh tuấn đang lại gần mình.

Một ít cường giả chưa đi, còn đứng ở xung quanh chú ý tới cảnh này. Họ ngạc nhiên lén quan sát.

Người đàn ông tóc đen nhìn Tư Thính Vũ chăm chú, cười nói:

"Tư lão sư, không ngờ thực lực của ngươi tăng nhanh trong thời gian ngắn như vậy, nhất là năng lực phòng ngự của ngươi. Đúng lúc Kim Lâm Kiếm Vũ của ta vừa có điểm đột phá mới, hay là chúng ta cùng tu luyện để kiểm chứng đi?"

Tư Thính Vũ lắc đầu, nàng nghiêm túc nhìn người đàn ông tóc đen:

"Đỗ Khai, ta không thích tu luyện với người khác, ta đang bận. Còn nữa, đừng tìm ta suốt như thế, phiền lắm"

Nụ cười trên mặt Đỗ Khai cứng đờ, hắn cười gượng:

"Ra là vậy à, ta đường đột quá. À, đúng rồi, gần đây ngươi mới thu bạn học Lục Duyên kia làm đệ tử đúng không? Trước giờ ngươi chưa từng nhận ai làm đệ tử cơ mà, sao giờ đột nhiên đổi ý thế?"

Tư Thính Vũ nhìn Đỗ Khai, vẫn nói một cách nghiêm túc:

"Ta nghĩ rằng mình không cần phải báo với ngươi. Hơn nữa, ta thấy hình như ngươi có ý với ta, nhưng tiếc là ta không thích ngươi. Cảm ơn ngươi đã thích ta, ngươi hãy thích người khác đi"

Dứt lời, Tư Thính Vũ xoay người bô đi để lại Đỗ Khai với về mặt mông lung.

Những cường giả bên cạnh xem kịch xong châu đầu ghé tai bàn tán. Ai cũng cười hả hê, nhất là lão sư của Thiên Tài doanh.

Ai chẳng biết Đỗ Khai thích Tư Thính Vũ.



Đáng tiếc Tư Thính Vũ không hề có cảm giác với hắn. Nàng đã từ chối vài lần nhưng hắn vẫn không chịu thay đổi.

Đúng lúc này, một chiến vương thủ vệ quân đứng cạnh đó hóng hớt:

"Tư Thính Vũ là thiên kiêu mà thu đệ tử sao? Người tên Lục Duyên đó lợi hại lắm à?"

Một lão sư của Thiên Tài doanh cạnh hắn nhếch miệng cười:

"Há, một chiến sĩ thức tỉnh gen bình thường nhưng lại ghi được gen lãnh chúa ở cấp hai, ngươi nói thử đủ lợi hại chưa? Mà ngươi không lên chiến võng đọc hả? Trong khoảng thời gian này, cậu học trò kia rất nổi tiếng đấy. Hắn chính là kẻ giết người có gen vương giả trời sinh trong di tích cơ giới Aiur vừa rồi"

"Đỉnh vậy sao?"

Mấy cường giả thủ vệ quân bên cạnh đều mở to hai mắt nhìn, ai cũng cảm thấy kinh ngạc.

"Cấp hai mà có thể ghi lại gen lãnh chúa, như vậy thì sau này ít nhất là tới được chiến hoàng, thậm chí là chiến đế đó"

Một cường giả cấp chiến hoàng cảm thán:

"Có thiên kiêu như thế nhiều một chút thì tốt biết mấy, chúng ta sẽ không cần gặp nhiều áp lực nữa. Nghĩ sao gặp phải hiện tượng dị hóa mà không thể tự xử lý được. Nếu các lão sư bên Thiên Tài doanh các ngươi không tới thì tổn thất lớn rồi"

Một lão sư Thiên Tài doanh cười cười:

"Hiện tượng dị hóa thôi mà, Đại Khải của chúng ta có quốc gia nào không phải chịu nỗi khổ này? Mấy chủng tộc khác cũng như thế thôi nói gì là Đại Khải, ngươi đừng nghĩ nhiều làm gì cho mệt thân. Nhưng nói thật chứ đúng là sẽ tốt hơn nếu có nhiều thiên tài như bạn học Lục Duyên"

"Đúng rồi, bạn học Lục Duyên kia cũng là đệ tử Thiên Tài doanh. Hắn cũng đến phòng tuyến chứ?"

"Có, đến rồi, chắc giờ đang trong doanh trại phòng ngự ngăn cản hung thú nhỉ?"

"Cuối cùng cũng có cơ hội được nhìn thấy thiên tài trẻ tuổi một lần rồi"

Đám cường giả đều nở nụ cười, bọn họ cảm thấy vô cùng hứng thú với những thiên tài như Lục Duyên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.