Tinh quang cầu phúc dược tể, là rất loại dược có tác dụng trị liệu vô cùng mạnh, Tư Thính Vũ cũng không keo kiệt chút nào, lần nào Lục Duyên bị thương cũng đều cho hắn uống.
Uống thuốc xong, Tư Thính Vũ đứng dậy:
"Nghỉ ngơi một chút đi, lúc nữa lại tiếp tục"
Lục Duyên lặng lẽ gật đầu:
"Ùm"
Hắn nằm ở trên sàn nhà, cảm nhận dược tề đang biến thành từng sợi năng lượng ôn hòa chảy khắp toàn thân.
Đúng lúc này, một người máy thông minh đi xuống:
"Chủ nhân, Nhị chủ nhân nói đã làm xong cơm tối, bảo các ngươi lên ăn cơm tối"
Tư Thính Vũ nghe vậy, cất giọng nói:
"Ta biết rồi"
Nàng quay đầu nhìn về phía Lục Duyên:
"Hôm nay đến đây thôi, mai lại tiếp tục"
Tư Thính Vũ lau mồ hôi trên mặt.
Bởi vì là tu luyện thể thuật, cho dù là Lục Duyên hay Tư Thính Vũ cũng đều không sử dụng linh lực và chiến kỹ, đều chỉ sử dụng nhục thể chiến đấu.
Đến Tư Thính Vũ cũng phải vã mồ hôi.
Võ phục màu trắng trên người vốn khá rộng rãi bây giờ cũng bị mồ hôi thấm ướt, dính sát vào người nàng, khắc họa rõ vóc dáng bốc lửa kia của nàng.
Tư Thính Vũ lại hoàn toàn không có để ý.
Nàng quay người bước vào phòng thay quần áo, sau đó bên trong liền truyền đến tiếng nước chảy.
Lục Duyên nằm trên mặt đất, còn đang chờ thân thể khôi phục.
Mà Rebecca ở bên cạnh thì sợ hãi rụt rè chạy tới, ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gen-cua-ta-vo-han-tien-hoa/2441379/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.