Chương trước
Chương sau
Những người đàn ông trẻ tuổi ở đây hầu như đều sáng trưng cặp mắt.

Amy gào một tiếng lại nhét bánh kem vào trong miệng, khoang miệng nhỏ phồng ra tròn vo.

Nàng nhìn Tư Thính Vũ và Tư Thính Tuyết, cũng không nhịn được mà khẽ cảm thán:

"Hai vị công chúa điện hạ này thật là xinh đẹp nha"

Lục Duyên gật đầu cười.

Lý Thanh Hòa cũng mỉm cười tủm tỉm véo lấy khuôn mặt tròn vo nhỏ nhắn của Amy, nhẹ giọng nói:

"Amy cũng rất đẹp"

Cũng không hiểu tại sao, Lục Duyên cảm thấy Lý Thanh Hòa hình như rất thích Amy.

Amy hai tay chống nạnh, có chút đắc ý gật đầu đáp:

"Đó là dĩ nhiên rồi, bổn tiểu thư cũng là một cô nàng vô cùng xinh đẹp"

Dù lời nàng nói không sai, nhưng mà Lục Duyên vẫn cảm thấy người này hình như đang tự luyến bản thân.

Không giống như hắn, dù biết mình rất đẹp trai, nhưng cho tới giờ vẫn không có nói ra.

Hoàng đế Hồng Phong nhìn hai người công chúa, trong mắt cũng lóe lên một tia kiêu ngạo.

Đối với hắn mà nói, bản thân hắn có rất nhiều công chúa và hoàng tử, nhưng mà con gái có thiên phú mạnh mẽ, lại kế thừa gen siêu phàm của tổ tiên, còn có vẻ ngoài siêu nổi trội như này thì cũng chỉ có Tư Thính Vũ và Tư Thính Tuyết là khiến hắn hãnh diện nhất.

Sau đó, trong mắt hoàng đế Hồng Phong lại lóe lên một tia bất đắc di.

Dù là Tư Thính Vũ hay Tư Thính Tuyết thì đều không có ý định kết hôn, chuyện này như trở thành một căn bệnh trong lòng của hắn.

Dựa vào thực lực thiên phú của cả hai, dĩ nhiên hoàng đế Hồng Phong không thể nào gả hai người tới nước khác được, chỉ có thể bắt rể thôi.

Với hắn mà nói, chỉ cần là người mà họ thích, thiên phú không tệ thì đều có thể gả.

Nhưng mà hai nàng con gái này của hắn hết lần này tới lần khác đều không coi trọng chuyện này.

Mấy ngày trước có nhiều thiếu niên trẻ tuổi tuấn tú của mấy nước khác tới muốn gặp gỡ hai người để bắt chuyện, hai người họ lại trực tiếp trốn mất.



Hết lần này tới lần khác, hắn cũng bó tay rồi.

Đây là chuyện mà hắn rất đỗi bất lực.

Hắn là một vị chiến hoàng, tóc cũng sắp trọc cả rồi.

Hoàng đế Hồng Phong không muốn nghĩ tới chuyện khiến người ta to đầu này nữa, lại tiến lên nhảy múa cùng với hoàng hậu của mình.

Sau đoạn khiêu vũ mở màn đó, từng cặp nam nữ đều mượt mà tiến lên nhảy múa.

Từng người rồi lại từng người thanh niên tuấn tú tới mời Tư Thính Vũ và Tư Thính Tuyết khiêu vũ.

Dĩ nhiên là không nằm ngoài dự đoán của hoàng đế Hỏng Phong, toàn bộ đều bị từ chối.

Hoàng đế Hồng Phong đưa mắt nhìn, nhưng lòng lại khổ sở.

Sau khi từ chối một nhóm thanh niên trẻ tuổi tuấn tú, dường như Tư Thính Tuyết và Tư Thính Vũ cảm thấy có chút khó chịu.

Họ trực tiếp đứng lên đi ra chỗ khác.

Có không ít những ánh mắt dõi theo hướng đi của các nàng ấy, men theo hướng họ di chuyển, về cơ bản thì tất cả mọi người ở đó đều không lấy làm ngạc nhiên nữa.

Dù sao thì Lý Thanh Hòa và Sương Nguyệt vẫn luôn rất thân thiết, họ vẫn biết rõ chuyện này.

Nhưng mà, đến lúc nhìn thấy các nàng ấy đều quy tụ lại ở chỗ của Lục Duyên, không ít thanh niên đều nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt ngập tràn tức giận.

Mọe nó, sao đều lại là hắn ta thế này?

Sao chỗ nào cũng đều có hắn ta thế?

Còn hoàng đế Hồng Phong lại nhìn Lục Duyên, có hơi sửng sốt.

Dĩ nhiên hoàng đế Hồng Phong cũng biết Lục Duyên, nhớ tới chuyện Tư Thính Tuyết kể vai chiến đấu cùng với Lục Duyên lúc còn ở Thú Triều, ánh mắt của hắn chợt lóe lên một tia chẳng lành.

Nếu như là Lục Duyên, kỳ thực chuyện này cũng có thể nha.

Dù sao thì thiên phú của hắn cực kỳ cao, thậm chí trong tương lai còn có hy vọng trở thành một chiến đế vang danh, có khi khả năng còn vượt qua cả mức chiến đế.

Để cho Thính Tuyết tiến tới với hắn, đây mới là chuyện có lợi cho nhà họ Tư.

Hơn nữa, hoàng đế Hồng Phong cũng hiểu con gái mình rất rõ.



Từ trước tới giờ, hắn chưa từng nhìn thấy Tư Thính Tuyết đi tới gần thằng con trai nào như vậy.

Chí ít thì Tư Thính Tuyết cũng không chán ghét tên Lục Duyên này.

Nói như vậy, là có hy vọng rồi nha.

Hoàng đế Hồng Phong phá lên cười, khóe miệng khẽ cong lên, tâm trạng cũng thoáng trở nên tươi tắn một chút.

Nhưng sau khi nhìn tới Tư Thính Vũ ở bên cạnh, tâm tình của hắn lại chùn xuống trở lại.

Tư Thính Tuyết còn đỡ, vậy còn Tư Thính Vũ thì sao đây?

Hoàng đế Hồng Phong lại thầm thở dài trong lòng.

Mà mấy người ở phía Lục Duyên bên này, dĩ nhiên cũng có người tới mời khiêu vũ.

Dù sao thì chỗ này đều là những thiếu nữ có chút thiên phú, gia thế cũng rất tốt.

Nếu như có thể nhận được sự ưu ái của các nàng ấy, với người bình thường mà nói thì cũng có thể bớt được rất nhiều năm phấn đấu rồi.

Đối với con cháu những gia tộc lớn mà nói, đây cũng là một nguồn trợ lực rất lớn.

Huống hồ bản thân các nàng ấy cũng rất xinh đẹp mà?

Vũ hội vừa mới bắt đầu đã có một người nam tóc vàng đi tới, lịch sự mà nở nụ cười nói:

"Rebeca tiểu thư, ta có thể mời nàng nhảy một điệu không?"

Rebeca lén nhìn qua Amy, có hơi muốn xoa mặt nhỏ của nàng nhưng lại sợ bị mắng, vừa nghe thế đã lập tức giật mình:

"Ta?"

"Vâng, Rebeca tiểu thư?"

Rebeca căng thẳng thoáng nhìn xung quanh, sau đó kéo Lục Duyên qua nói:

"Ta, ta có bạn nhảy rồi"

Lục Duyên: "…"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.