Lục Duyên có chút thất vọng, đối với người khác thì viên đan dược này rất mạnh, nhưng đối với Lục Duyên mà nói, nó không hữu dụng lắm.
Dù gì thì tốc độ hấp thụ linh lực của hắn cũng đã cực nhanh rồi.
Cho dù có sử dụng Thiên Linh Đan này, ước chừng cũng không cải thiện được quá nhiều.
Tư Thính Tuyết mím môi, nhìn lọ sứ rồi nói:
"Nhìn xem có bao nhiêu viên đan trong đó"
Lục Duyên hơi sững sờ, sau đó mới định thần lại, nếu như thiếu đan dược, thì phải xem phân chia như thế nào.
Lục Duyên mở nắp lọ sứ, một mùi hương nồng nặc tỏa ra.
Lục Duyên chẳng cảm thấy gì, nhưng Tư Thính Tuyết và Rebecca bên cạnh lại cảm thấy linh lực của mình nhanh hơn rất nhiều, trong lòng đều kinh ngạc.
Chỉ cần ngửi thôi là đã có cảm giác này rồi, lỡ uống vào thì sao?
Trong mắt hai người đều lộ ra vẻ khao khát.
Lục Duyên đổ đan dược ra, phát hiện tổng cộng có năm viên.
Toàn thân Thiên Linh Đan có màu trắng như tuyết, to bằng một cái móng tay, nhưng ẩn chứa linh quang màu trắng.
"Tổng cộng có năm viên, quá tốt rồi! Cả ba người chúng ta đều có thể sử dụng nó, ta cứ sợ là không đủ đan dược"
Rebecca mỉm cười nói.
Ánh mắt của Tư Thính Tuyết lóe lên, sau đó nàng nói:
"Rebecca, đan được này là do ngươi tìm thấy, ta muốn hai viên, ta một viên, tỷ tỷ ta một viên"
Rebecca sửng sờ một lúc rồi cười nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gen-cua-ta-vo-han-tien-hoa/2441325/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.