Tâm trí Bộ Thư rối bời. Vị bác sĩ này thật kỳ quặc, nói với cậu hàng tá thông tin khó hiểu rồi cười nói cậu quay lại với Thẩm Hi Quang.
Anh vẫn đang cúi đầu đọc sách, móng tay cào nhẹ trên trang giấy, không để tâm đến việc cậu trở lại.
Bộ Thư ngồi xuống, không biết nên nói gì, yên lặng nhìn vào anh. Vẫn hàng mày đó, đôi mắt đó, và nốt ruồi nhỏ trên sống mũi, nhưng lại không phải Thẩm Hi Quang mà cậu biết.
"Đàn anh..."
Thẩm Hi Quang mất một lúc để hiểu ra người bên cạnh đang gọi mình, đáp mơ hồ: "Sao?"
Thiếu niên đột nhiên cúi đầu: "Em xin lỗi!"
"Em cứ tưởng mình có thể thân quen với anh nhanh hơn nếu nói chuyện về những vấn đề của anh. Nhưng em không ngờ chúng lại khiến anh sợ hãi và khó chịu như vậy. Em thật sự rất xin lỗi." Bộ Thư nhìn cổ tay bị thương của anh, rầu rĩ nói.
Người kia im lặng một hồi như ngơ ngác, rồi đáp lại: "Không sao. Tôi không nhớ gì cả. Không cần phải xin lỗi."
Lời nói nhẹ nhàng nhưng vẫn làm Bộ Thư thêm day dứt.
Thẩm Hi Quang xem sách một lúc rồi gấp lại, đặt bên gối, rủ mắt nhìn mười đầu ngón tay, đoạn quay người mở ngăn kéo lấy đồ bấm móng.
Bộ Thư hơi mỉm cười: "Dùng tay trái bất tiện. Nếu anh không phiền thì em giúp anh bấm móng tay nhé?"
Anh thoáng suy nghĩ rồi đưa bấm móng tay cho cậu. Bộ Thư vén chăn, giúp anh xoay về phía mình rồi cẩn thận đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gay-canh/2445277/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.