Trước ngày anh xuất viện, Bộ Thư mang tới một bó bách hợp để chúc mừng, rồi đẩy xe lăn ra ngoài hít thở. Cả hai mới đi từ khu nhà sau qua sảnh lấy thuốc thì mưa.
Bầu không khí ẩm ướt nóng hầm hập như thể mặt đất là một cái nồi áp suất vừa mở nắp. Chuồn chuồn bay thấp lè tè trên bậc tam cấp. Chỉ trời chợt đứt, màn mưa buông tầm tã.
Vì chuyện Thẩm Miên tự ý trả lời mail của Bộ Thư nên từ sáng đến giờ Thẩm Hi Quang chẳng muốn nói chuyện với cậu, lúc anh tính ra ngoài thì đúng lúc gặp cậu nên mới đi chung.
Tiếng y tá gọi tên người nhận toa thuốc nâng lên lớn hơn, âm thanh rè rè của chiếc micro va vào cơn mưa rào. Bộ Thư thấy anh mở quyển sách trên chân ra nhưng có vẻ do xung quanh xô bồ quá nên cung mày anh ngày càng nhíu chặt.
Sau đó anh gọi Bộ Thư, nâng quyển sách lên cao một chút rồi đặt ngón tay dưới dòng văn, khẽ bảo: "Đọc tiếp, thành lời."
Bộ Thư nhìn lướt, thấy anh đang đọc lưng chừng truyện ngắn Người Vợ của Dazai Osamu, đến đoạn người vợ xem bức thư tuyệt mệnh của chồng khi tự vẫn cùng tình nhân.
Cậu đọc chậm cố sao cho truyền cảm, lén nhìn biểu cảm của anh. Nhưng Thẩm Hi Quang không thể hiện cảm xúc trên nét mặt, ngón tay dò theo từng chữ cậu đọc.
Đoạn cuối là lời người vợ oán thán khi lên đường nhận xác chồng: "... Tại sao chồng tôi không thể công khai yêu đương với người con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gay-canh/2445266/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.