Thẩm Dã không vui ra mặt khi phải uống thuốc. Đợi bác sĩ đi ra, nó lại kéo tay Bộ Thư, nhăn nhó nói: "Anh hai không có bị bệnh nhưng bọn họ cứ bắt anh hai uống thuốc đắng."
Bộ Thư cười cười, có chút mới lạ khi thấy khuôn mặt anh xuất hiện đa dạng biểu cảm thế này: "Thẩm Dã mấy tuổi rồi?"
Thẩm Dã xòe hai tay ra: "Anh hai nói là bằng này."
Mười tuổi. Tương ứng với lời Thẩm Miên đã nói.
Thẩm Dã xuất hiện sau Thẩm Miên khoảng ba, bốn năm. Vào lúc đó, đàn anh đang ở trong trại mồ côi.
Bộ Thư thấy Thẩm Dã hành xử thơ ngây, nói năng thẳng thắn nên muốn từ miệng nó để biết nhiều hơn về Thẩm Hi Quang. Cậu cầm giấy thủ công, vừa dạy Thẩm Dã gấp hạc vừa lựa lời hỏi: "Bình thường anh hai đối xử với em như thế nào?"
Thẩm Dã chẳng cần nghĩ liền trả lời: "Anh hai tốt lắm. Bởi vì em không được tự ý ra khỏi nhà nên anh hai sẽ vẽ thật nhiều tranh cho em tô màu."
"Thẩm Dã thường xuyên phải ở nhà sao?"
"Đúng. Anh hai sẽ tức giận nếu em làm vậy."
"Anh hai giận lên rất đáng sợ nhỉ?" Bộ Thư có phần cảm khái.
"Đúng vậy. Mỗi khi anh hai tức giận, anh ấy sẽ xé rách những bức tranh mà em thích nhất." Thẩm Dã dần nhỏ tiếng: "Thẩm Miên cũng vậy. Nếu Thẩm Miên làm trái ý anh hai, anh hai sẽ phá hỏng mọi thứ Thẩm Miên yêu thích."
Cậu sững sờ: "Thật vậy sao?"
Thẩm Dã buông mảnh giấy trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gay-canh/2445253/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.