Cuối tháng sáu, dự báo thời tiết liên tục mưa, lúc tầm tã như trút nước, lúc rả rích như say cảnh chiều tàn.
Vệ Quyết phát hiện mình quên mang ô khi vừa ra khỏi cổng bệnh viện, phải trở ngược vào trong, lấy khăn lau những chỗ bị ngấm nước trên bộ suit mới mua cách đây hai ngày. Anh ta vừa lau vừa tặc lưỡi tiếc rẻ, nhìn đồng hồ đeo tay, đành đứng đợi mưa tạnh.
Năm giờ rưỡi chiều, bệnh viện không đông đúc lắm. Có những khi Vệ Quyết đến, thấy người ta đứng ngồi la liệt chờ được gọi tên để nhận thuốc, đám trẻ con chạy lăng xăng hết từ chỗ này đến chỗ nọ, đùa giỡn ầm ĩ trong tiếng loa phát thanh. Song hôm nay, trong sảnh đa số là mấy cụ ông, cụ bà đang ngồi lim dim, có vài bệnh nhân trẻ đi tới đi lui, cũng tặc lưỡi dậm chân vì cơn mưa bất chợt.
Dù mưa nhưng bầu khí vẫn oi bức lắm. Vì vậy, có một người khiến Vệ Quyết khó có thể không chú ý. Đó là một thanh niên cao dong dỏng, mặc một chiếc áo choàng rộng thùng thình đang nghe điện thoại. Sắc mặt người đó xanh xao, liên tục ho khan, trên trán lấm tấm mồ hôi, song không cởi áo khoác ra. Anh ta dời mắt, bởi vì chỉ nhìn thôi cũng thấy nóng lây.
Cơn mưa kéo dài hai mươi phút thì bắt đầu vãn, trong lúc đó Vệ Quyết liếc nhìn người thanh niên kia vài lần. Đối phương có vẻ không khỏe nên đã ngồi xuống, đôi mắt nổi bật hẳn trên khuôn mặt, con ngươi khá đặc, như đang nhìn tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gay-canh/2445217/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.