🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sáng sớm ngày thứ hai, Hướng Dương Viễn dậy muộn làm suýt nữa thì trễ giờ làm. Hùng Hạo Nhiên vốn là không cần phải đi làm. Vin vào lời của Hướng Dương Viễn chính là không bị tổn thương gân cốt nên mang theo vết thương cùng cậu đi làm.



Bình thường lúc làm việc còn chưa thấy hắn tích cực như thế a.



Đi vào trong đồn, hai người liền thấy trong phòng vô cùng náo nhiệt.



“A, các cậu không biết tình huống lúc đó nguy hiển như nào đâu! Nghi phạm cầm dao trong tay thà chết chứ không chịu trói, còn muốn cùng mọi người đồng vu quy tận! Tổ hành động không làm gì được hắn nhưng mà đồng chí Hạo Nhiên anh minh thần võ của chúng ta, nói thì chậm chứ anh ta cực kì nhanh nhẹn làm một cú mãnh hổ xuống núi nhào tới khống chế nghi phạm. Kết quả, ‘Pằng!’ một tiếng, nghi phạm NỔ SÚNG!”



Lưu Đại Võ đóng vai người kể chuyện nước miếng bay tứ tung, nói đến tình huống nguy hiểm còn cố tỏ vẻ bí ẩn mà ngừng làm mấy nữ cảnh sát nghe thấy mà sụt sịt không dứt, thỉnh thoảng lo lắng cảm thán, liên tục hỏi sau đó thì sao, sau đó sao nữa.



Lưu Đại Võ rung đùi đắc ý nói: “Nghi phạm bắn mấy phát làm thủng cả áo chống đạn của Hạo Nhiên. Có một viên cách tim của anh ta chỉ mấy cm… A không phải, là mấy mm, máu chảy ồ ạt, khắp trời mưa đỏ, Hạo Nhiên ngã ầm ầm xuống…”



“Tôi là toà nhà cao ốc à?”



Một giọng lạnh lùng chen vào làm Lưu Đại Võ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gau-qua-lai-phai-chu-y/2244521/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Gấu Qua Lại Phải Chú Ý
Chương 11: Về chuyện “tổ ong vò vẽ và bông hoa của của đồn cảnh sát”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.