Edit: 笑顔Egao
14
Tô Trừng ung dung bước đến cửa phòng ngủ, dự định tiếp tục sứ mệnh ra chương mới.
Nam thần đúng là người vừa ôn nhu lại thân sĩ… Tô Trừng nghĩ, mặc dù vẫn có chút xấu hổ, nhưng tâm hồn thiếu nữ vẫn liên tục bành trướng không thể khống chế.
Đang nghĩ ngợi, trong phòng ngủ đột nhiên mơ hồ truyền ra tiếng cười điên cuồng.
Lâm Húc: “Ha ha ha ha ha ha ha ha!”
Tô Trừng:…
Ngọa tào! Hàng này chạy đi nhanh như vậy hóa ra là để trốn về phòng cười à!
“Gâu gâu gâu!” Tô Trừng phẫn nộ kêu to, giơ móng vuốt cào cào cửa.
Tiếng cười trong phòng ngủ lập tức im bặt.
Mở cửa, Lâm Húc mặt không đổi sắc đứng phía sau, gật đầu với Tô Trừng một cái, sau đó quay trở lại ngồi trước máy vi tính, một mặt lướt web, mặt khác nghiêm túc hỏi: “Tình huống của cậu tôi đã tra internet, cũng không tìm được gì hữu dụng… Cậu có manh mối gì không?”
Tô Trừng:…
Anh không phải vừa cười rất vui vẻ à đồ khốn nạn!
Không cần giả bộ nữa đâu tui đã nhìn thấu bộ mặt thật của anh rồi!
Lâm Húc vẻ mặt đàng hoàng quay đầu nhìn cậu: “Có không?”
Tô Trừng nghiến hàm răng chó, lắc lắc đầu: “Gâu!”
Có cái mông!
“Gần đây cậu có làm chyện gì đặc biệt không? Hay gặp phải người quái dị nào đó?”
Tô Trừng tiếp tục lắc đầu.
Lâm Húc lại hỏi: “Hoặc là…gặp chuyện gì có liên quan đến chó? Gần đây có tiếp xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gau-gau-gau/2276741/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.