Edit: 笑顔Egao
10
“Cậu làm sao thế?” Lâm Húc khó hiểu nhìn về phía Tô Trừng.
Tô Trừng khẩn trương đến mức xoay vòng vòng, bị nam thần nhìn thấy mình mặc sịp dâu tây thật sự rất xấu hổ.
Lâm Húc trầm mặc một lát, khóe miệng hơi nhíu, hỏi: “Chẳng lẽ thân thể hiện tại của cậu…không tiện để tôi nhìn thấy?”
Tô Trừng bi phẫn gật đầu: “U gâu!”
“Ha.” Lâm Húc nhẫn nhịn cười khẽ một tiếng, lập tức bày ra khuôn mặt chính trực động viên: “Không sao cả, cứu người quan trọng hơn, tôi sẽ coi như mình chưa nhìn thấy gì.”
Tô Trừng: …
Nếu như ngày từ đầu anh không cười một tiếng rồi mới nói tui chắc chắc chắn sẽ tin anh!
Cơ mà giờ phút này đã không còn thứ gì trên thế giới có thể ngăn cản Lâm Húc mở cửa được nữa rồi…
Huống hồ, nói đi nói lại, không vào cũng không được.
Lâm Húc nhanh chóng mở cửa đi vào.
Điều duy nhất đáng mừng là Tô Trừng rất thích sạch sẽ, nhà cửa được thu dọn vô cùng ngăn nắp.
“Thân thể của cậu ở đâu?” Lâm Húc hỏi.
Tô Trừng ủ rũ cúi đầu, không lên tiếng.
Lâm Húc không thể làm gì hơn là tự mình đi tìm, nhà không lớn, Lâm Húc rất nhanh sẽ phát hiện thân thể của Tô Trừng nằm nhoài trên mặt bàn đặt máy vi tính không nhúc nhích.
Đúng như dự đoán, trần trùng trục.
Vì đa số thời gian đều ở nhà viết lách, da Tô Trừng cực kỳ trắng, trên cơ thể còn sót lại mấy phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gau-gau-gau/2276737/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.