Nếu muốn cùng thối hồ ly Hạ Ngự Đường kia đấu, việcđầu tiên cần làm, phải điều tra rõ chi tiết sở hữu của đối phương
Trải qua điều tra cùng thám thính, Nguyên Tiêu mớibiết, Trần gia chuyên môn làm nguyên liệu thực phẩm, nguyên liệu nấu ăn, nếutrải qua hương liệu gia vị, hương vị đồ ăn càng có thể bị dẫn phát đi ra, khiếncho thức ăn càng ngon miệng.
Mà Trần gia tiểu thư, khuê danh là Trần Tích Hương, làmỹ nhân nổi tiếng tại Lân thành, nghe nói cầm kỳ thi họa không chỗ nào khôngthông, còn chưa cập kê, rất nhiều người tới cầu thân trước cửa Trần gia.
Bất quá Trần Tích Hương mắt cao, Trần gia cũng muốnchọn con rể tốt, mới không đem nữ nhi gả ra, lần này, bọn họ để mắt tới Hạ NgựĐường.
Nghe mọi người trong thành đồn, mấy ngày nay Hạ NgựĐường cùng Trần Tích Hương liên tiếp hỗ động, xem ra việc hôn nhân đối với hainhà Hạ Trần hẳn là không xa.
Đây là kết quả hỏi thăm mấy ngay này do Nguyên Tiêuthám thính được, tình huống đối nàng thực bất lợi, bọn họ đều rất nhanh từ gạosống nấu thành cơm, như thế nào mà nàng phá hư được?
Hơn nữa tưởng cũng biết Hạ Ngự Đường tính đem hươngliệu dùng ở trong Long Đằng tửu lâu , muốn làm hại nhưng không được lại hộinghĩ ra cái chiêu gì ti bỉ lạigậy ông đập lưng ông VânHương khách sạn của nàng .
Nghĩ vậy, Nguyên Tiêu liền hận! Mặc kệ có cố gắng nhưthế nào, Vân Hương khách sạn chính là không thắng được Long Đằng tửu lâu, tuynói khách nhân bất đồng, nhưng nàng đây là không cam lòng
Hơn nữa nếu làm cho hắn dùng này hương liệu nghĩ racái gì độc đáo chất lượng, kia nàng thật vất vả hấp dẫn đến lão thao ( thao :tham ăn ) không phải bị đoạt đi rồi?
Sau đó, ten Hạ Ngự Đường kia nhất định sẽ càng đắc ý……
Nghĩ đến tên đáng hận kia trưng bày bộ mặt đắc ý,trong lòng Nguyên Tiêu tràn dầy một bụng hỏa. Hừ! Nàng mới sẽ không thành toàncho thối hồ ly kia được như ước nguyện.
Nhưng vấn đề là ── nàng căn bản nghĩ không ra giảipháo nào để ngăn cản.
Trái lo phải nghĩ, ngay lúc nàng nghĩ tới phát điên,Hoa Hỉ Nhi lại phái người truyền đến một tin tức, nói đêm nay là hạ phụ đạithọ, Hạ phủ đem mở tiệc chiêu đãi khách nhân, trong đó đương nhiên bao gồm Trầngia cha và con gái, cũng có khả năng tại Hạ phủ tuyên bố việc hôn nhân của hainhà
Sao có thể như vậy? Nàng còn chưa ra tay phá hư, nhưthế nào chưa xuất binh đã lâm trận thoái lui một cách thảm hại như vậy?
Nàng mới không cam lòng a……
“Cho nên, tiểu thư nhà ta, sẽ giúp ngươi suy nghĩ mộtcái biện pháp thật chu toàn” Nhìn bộ dáng hung tợn của Nguyên Tiêu, Hỉ Tướctrừng mắt nhìn, mặt không đổi sắc giúp chủ nhân của mình nhắn lại cho ngườitrước mặt nghe
“Cái gì biện pháp?” Nghe được Hoa Hỉ Nhi giúp nàngnghĩ biện pháp, Nguyên Tiêu rất nhanh nắm vạt áo của Hỉ Tước, kích động hỏi
“Khụ khụ…… Nguyên, Nguyên cô nương, ngươi bình tĩnhmột chút.” Hỉ Tước bị hành động thô lỗ của nàng làm cho thở không nổi, mặt đỏlên muốn Nguyên Tiêu buông tay.
“Nga!” Nguyên Tiêu vội buông tay, ngượng ngùng cườicười. “Thật có lỗi, ta đã quá mạnh tay” Thiếu chút nữa đã quên chính mình quênđi sức mạnh của bản thân, một cô nương tầm thường sao mà chịu nổi sức lực củanàng!
“Không quan hệ.” Rốt cục có thể hô hấp, Hỉ Tước nhẹnhàng thở ra, sợ Nguyên Tiêu lại kích động, chạy nhanh nói: “Tiểu thư muốnngươi đi ta thỉnh cùng nô tỳ đến.”
Đi đâu?
Nguyên Tiêu tuy trong lòng có nghi vấn, bất quá cũngkhông bất chấp nhiều, dù sao Hoa Hỉ Nhi cũng giảo hoạt so với Hạ Ngự Đường, lạithông hiểu con người hắn, nếu Hoa Hỉ Nhi nói có biện pháp, liền nhất định làgiúp nàng nghĩ tới hảo biện pháp.
Mang theo ý tưởng này, Nguyên Tiêu ngoan ngoãn đi theosau Hỉ Tước.
Chính là càng đi, càng cảm thấy không thích hợp, hơnnữa khi Hỉ Tước lén lút mang nàng tiến tới Hạ phủ, rốt cục nhịn không được mởmiệng. “Hỉ Tước, Hoa Hỉ Nhi muốn ngươi mang ta đến Hạ phủ làm gì?”
“Hư……” Hỉ Tước quay đầu muốn Nguyên Tiêu khắc chế vănnhỏ âm lượng. “Nô tỳ cũng không biết, bất quá tiểu thư ở trong phòng chờ ngươi,đi”
Vừa đến trụ sân Hoa Hỉ Nhi, sợ bị người phát hiện, HỉTước lôi kéo tay của Nguyên Tiêu chạy nhanh, mở cửa bước nhanh tiến vào phòng.
Chỉ thấy Hoa Hỉ Nhi ưu nhàn uống trà, mắt đẹp mở lên“Nguyên Tiêu, ngươi tới rồi? Vừa vặn, thọ yến tiếp qua nửa canh giờ sẽ bắtđầu.”
“Uy, ngươi không có việc gì làm cho Hỉ Tước mang tađến Hạ phủ để làm gì? Còn nữa, nghe nói ngươi giúp ta nghĩ phương pháp đấuthắng Hạ Ngự Đường, là phương pháp gì?” Vừa thấy Hoa Hỉ Nhi, Nguyên Tiêu nhịnkhông được, sốt ruột hỏi.
“Đừng nóng vội, ngươi xem nơi đó.” Hoa Hỉ Nhi dùng taychỉ chỉ vào ghế quý phi ở một bên.
“Cái gì?” Nguyên Tiêu nghi hoặc quay đầu nhìn lại, đôimắt lập tức trừng lớn. “Trần, Trần Tích Hương?”
Nàng phát ra kinh hô, lại chạy nhanh che miệng lại.
Ghế quý phi, Trần Tích Hương chính là đang nằm trên đóchợp mắt ngủ, hơn nữa ngủ rất say, không bị tiếng kinh hô của nàng đánh thức.
Có điểm không thích hợp!
Người bình thường nghe được thanh âm, cho dù ngủ sayđi thế nào, cũng sẽ tỉnh lại, nhưng Trần Tích Hương lại hoàn toàn không phảnứng, hô hấp vẫn vững vàng như cũ, không hề bị thanh âm ầm ỹ quấy nhiễu giấc ngủ
“Hỉ Nhi, Trần Tích Hương như thế nào ngủ ở đây? Hơnnữa nàng dường như là lạ……” Nguyên Tiêu phóng giọng thấp lượng, vẻ mặt nghihoặc nhìn Hoa Hỉ Nhi
“Không cần khẩn trương, nàng uống trà được thả mêdược, phỏng chừng sẽ ngủ thẳng tới ngày mai đi!” Hoa Hỉ Nhi mỉm cười, tuyệtkhông kinh hoảng
“Mê dược?” Nguyên Tiêu không thể tin được trợn to mắt,thanh âm không tự chủ được phóng đại. “Hoa Hỉ Nhi, ngươi đối nàng hạ dược?!”
“Đúng vậy.” Hoa Hỉ Nhi gật gật đầu, mang theo ý cườitrong đôi mắt trong veo, tuyệt không chột dạ.
Ngược lại là Nguyên Tiêu trừng mắt Hoa Hỉ Nhi, lạitrừng hướng tới chỗ Trần Tích Hương đang ngủ, sốt ruột hỏi: “Ngươi sao lại đốivới nàng hạ dược?”
“Chính vì ngươi!” Hoa Hỉ Nhi cười đến ngọt lại vô tội
“Vì ta?” Chỉ vào chính mình, Nguyên Tiêu nhíu màykhông hiểu
“Ngươi không phải muốn đấu thắng đại ca của ta sao?Hôm nay là thọ yến của cha ta, có lẽ hôm nay sẽ tuyên bố việc hôn nhân của hainhà”
Nguyên Tiêu gật đầu, chính vì chuyện này nên mới kéonàng đến!Nhưng nàng vẫn là không hiểu việc này có liên quan gì tới Trần TíchHương đang hôn mê ở một bên chứ?
Thấy vẻ mặt Nguyên Tiêu đần ra, Hoa Hỉ Nhi không khỏilắc đầu. Nàng vừa đơn thuần lại ngu ngốc, ngay thủ đoạn nhỏ nho này cũng khôngbiết dụng, khó trách không đấu thắng đại ca nhà nàng.
Uống một ngụm trà, Hoa Hỉ Nhi nói “Ngươi ngẫm lại, nếuTrần Tích Hương ở trước mặt mọi người cự tuyệt cuộc hôn nhân này, mặt mũi củađại ca ta chẳng phải mất hết saao?”
“Nhưng là Trần Tích Hương sẽ không đối mặt cự tuyệtnha!” Dùng đầu ngón chân cũng đếm được, Trần Tích Hương ước gì lập tức được gảcho Hạ Ngự Đường còn không kịp, làm sao mà cự tuyệt?
“Trần Tích Hương là sẽ không, nhưng là ngươi sẽ cónha!” nhếch môi, Hoa Hỉ Nhi cười đến đắc ý
“Ta?” Nguyên Tiêu sửng sốt.
“Hỉ Tước.” Hoa Hỉ Nhi liếc mắt có ý bảo tỳ nữ
“Đây” Hỉ Tước từ trong thất chạy nhanh ra, xuất ra mộtcái khay, phóng tới trên bàn “Nguyên cô nương, đây là đưa ngươi đó”
“Đây là……” Nguyên Tiêu nhìn trên vào khay trên bàn,nhìn vào dụng cụ trên đó, chẳng lẽ…… “Ngươi không phải là muốn ta……”
Nàng mở lớn miệng nhìn về phía Hoa Hỉ Nhi, lại nhìn vềphía Trần Tích Hương nằm trên ghế quý phi, thân thủ chỉ chỉ Trần Tích Hương,lại chỉa chỉa chính mình.
“Đúng vậy.” Thấy Nguyên Tiêu cuối cùng cũng thôngsuốt, Hoa Hỉ Nhi cười đến càng ngọt. “Như thế nào? Ta nghĩ biện pháp này khôngsai đi?”
Chậm rãi khép lại miệng, Nguyên Tiêu thận trọng đi đếntrước mặt Hoa Hỉ Nhi, vỗ vỗ mặt của nàng “Hỉ Nhi, ngươi thật sự rất phủng!”(Phủng : thổi phồng)
Nàng cảm kích nhìn Hoa Hỉ Nhi, có thể nghĩ ra loại chủý này, không hổ là muội muội của họ Hạ, đồng dạng là hồ ly xuất thân nha!
“Làm sao, không cần phải quá yêu ta.” Hoa Hỉ Nhi khôngkhách khí nhận lấy khen ngợi. “Hỉ Tước, đem quần áo trên người Trần tiểu thưcởi ra, Nguyên Tiêu ngươi mau đeo mặt nạ, Trần Tích Hương cứ để cho ta lo, thọyến đã muốn bắt đầu, chúng ta nhanh chút.”
“Nga, hảo.” Việc này không nên chậm trễ, Nguyên Tiêuđội mặt nạ chạy nhanh, lại mặc quần áo Trần Tích Hương. Lần đầu tiên mặc loạiquần áo này, nàng không quá thói quen lôi kéo .
“Hỉ Nhi, Trần tiểu thư đang ở chỗ ngươi?” Đột nhiên,từ ngoài cửa truyền đến thanh âm trầm thấp.
Nguyên Tiêu cả kinh, “Hạ……” Còn chưa nói lên lời,miệng đã bị Hoa Hỉ Nhi bưng kín.
“Hư……” Hoa Hỉ Nhi trừng măt Nguyên Tiêu một cái, thấyHỉ Tước đã giúp nàng chuẩn bị xong, sau đó mới mở miệng: “Là nha, đại ca, ngươiđến tìm Tích Hương? Ta lập tức đem người trả lại cho ngươi.”
Cái gì, cái gì? Nguyên Tiêu lớn mắt trừng, liều mìnhlắc đầu.
“Ngoan, trăm ngàn đừng bị phát hiện.” Vỗ nhẹ mặtNguyên Tiêu, mặc kệ nàng có nguyện ý hay không, thừa dịp nàng ngốc lăng ra, HoaHỉ Nhi một tay đẩy nàng ra cửa
Hoa Hỉ Nhi, nữ nhân đáng chết, cứ như vậy đem nàng đẩyra!
Nguyên Tiêu hận đến nghiến răng nghiến lợi, lại khôngthể nề hà.
Nàng cũng không quên chính mình giờ phút này dịch dungthành Trần Tích Hương, bao nhiêu thô lỗ đều thu hồi hết, giả bộ ôn nhu uyểnchuyển khí chất thanh tao.
Nhưng là nàng đau quá khổ, nhất là quần áo trên người,lần đầu tiên mặc loại y phục cô nương gia, xinh đẹp là xinh đẹp, nhưng là nàngkhông có thói quen, sợ đi đường sẽ đạp vào làn váy của chính mình
Còn có tóc nữa, vấn lại một chỗ, lại cài lên một đốngvật trang sức, làm cho nàng cảm thấy nặng cả đầu, cả người đều cảm thấy khổ
Mà sự thống khổ nhất của nàng chính là nam nhân bêncạnh, cùng hắn dựa vào gần như vậy, rõ ràng chán ghét muốn chém chết hắn, lạiphải giả bộ thanh âm ôn nhu.
Ác…… Chán ghét!
“Hương nhi, ngươi dường như có điểm là lạ?” Nhìn nữnhân bên cạnh, Hạ Ngự Đường khẽ nhếch mi, tuấn nhan có quan tâm.
Hương nhi? Ác…… Kêu thật đúng là thân thiết vô cùng!
Nguyên Tiêu ở trong lòng lạnh giọng xuy hừ, gặp vẻ mặtHạ Ngự Đường cùng bộ dáng ôn nhu, ngực không khỏi thấy có chút buồn
Hắn đối nàng sẽ không bao giờ có vẻ mặt như vậy, độngmột cái, liền đối nàng châm chọc khiêu khích, nhưng đối Trần Tích Hương lại ônnhu có lễ, thật sự là dối trá!
“Ha ha, có sao? Có thể là gần đây, thời tiết hay thayđổi, ta không cẩn thận nhiễm phải một chút phong hàn.” Tuy rằng bực mình, nhưngNguyên Tiêu vẫn là giả bộ ôn nhu dịu dàng
“Phải không?” Hạ Ngự Đường có điểm sáng tỏ, liền gậtđầu. “Khó trách, ta thấy thanh âm của ngươi có điểm kỳ quái, cùng với bìnhthường không giống”
“Khụ!” Lời nói của hắn làm cho Nguyên Tiêu sợ tới mứctrái tim phát ra một trận co rút nhanh, “Ha ha, hẳn là vấn đề của bệnh phonghàn, thanh âm có điểm thay đổi.”
Nàng có điểm chột dạ nói tiếp, đôi mắt cũng không dámnhìn về phía hắn. Không có thói quen nói dối, làm cho nàng có điểm hoảng hốt
“Ngươi phải cẩn thận chú ý thân thể, chúng ta đến đìnhlý ngồi, ta sẽ sai người làm chuẩn bị ít rượu và thức ăn tại kiachúng ta hảohảo tâm sự.”
“Nha?” Nguyên Tiêu sợ tới mức ngẩng đầu. “Nhưng là hômnay không phải là thọ yến của cha ngươi sao, chúng ta không cần đến đằng trướcsao?”
Làm ơn, nàng tuyệt không muốn cùng hắn uống rượu nóichuyện phiếm!
“Không quan hệ, không vội.” Hạ Ngự Đường cười nhẹ, ônhòa cũng không để nàng cự tuyệt, vội mang nàng đi vào đình
“Hơn nữa, ta tin tưởng cha của chúng ta nhất định cũnghy vọng hai chúng ta hảo hảo bồi dưỡng một chút cảm tình, ngươi nói đúngkhông?” Nói xong, tuấn mâu ôn nhu nhìn nàng
“Ha ha a……” Nguyên Tiêu chỉ có thể cười gượng, khôngthể nề hà ngồi vào ghế trên, nhìn toàn bộ sắc hương vị hấp dẫn, lại một chút khẩu vị cũng không có .
Không biết vì sao, nhìn Hạ Ngự Đường miệng cười tuấnmỹ, trong lòng nàng liền cảm thấy lạnh cả người, cứ cảm thấy chính mình dườngnhư bước vào một cạm bẫy
Có thể hay không có thể nha! Hắn lại không biết nànglà Nguyên Tiêu, nhất định là nàng suy nghĩ nhiều quá, không thói quen làmchuyện xấu mới có thể như vậy, lần đầu tiên làm chuyện xấu luôn luôn khẩntrương
“Đến, đây là rượu lâu năm, hương lại thuần, là chuẩnbị riêng cho ngươi.” Hạ Ngự Đường giúp nàng rót rượu.
“Nga, hảo.” Khẩn trương làm cho Nguyên Tiêu theo bảnnăng bưng lên chén rượu, một ngụm uống xong, mùi rượu nồng đặc lan tỏa khắpmiệng , làm cho nàng trừng mắt nhìn.
“Hảo……” Rượu!
Thiếu chút nữa nàng sẽ hào khí tán thưởng, may mắn nhớlại thân phận hiện tại của chính mình, vội xoay chuyển thế cục, giả thành bộdáng ngượng ngùng
“Hảo, hảo tửu, này rượu uống thật ngon”
Ô…… Uống rượu ngon còn phải giả trang, đau khổ quá!(Theo ta nghĩ, Nguyên tỷ uống rượu thường hay giống như trong tivi, mấy nam tửhán ngồi kín rượu, một hơi cạn hết, hành động hết sức thô kệch)
“Hương nhi, ta là lần đầu tiên thấy ngươi uống rượuhào khí như vậy, ngươi trước kia không phải đều dùng cái miệng nhỏ nho, từtừ nhấm nháp sao?” Thấy hành động của nàng có chút khônggiống ngày thường, Hạ Ngự Đường nhíu mày nghi hoặc.
“Ách……” Nguyên Tiêu kinh hãi một trận, ánh mắt chungquanh loạn chuyển. “Có thể là này rượu rất thơm, làm cho ta nhất thời nhịnkhông được nên…, đúng thật mất mặt”
“Sẽ không, ngươi như vậy cũng thực đáng yêu, thíchliền uống nhiều một chút.” Nói xong, lại giúp nàng đổ một ly. “Còn có, ngươicũng nếm thử thịt gà này, hớp với hương vị của rượu lắm”
“Nga, hảo.” Nguyên Tiêu thực không biết vị ra sao, mộtlòng khẩn trương khó nhọc nhảy liên hồi
“Ngươi tới tham gia thọ yến là tốt rồi, ta nguyên bảnlo lắng ngươi còn tại tự giận mình.” Uống hớp rượu, Hạ Ngự Đường chậm rãi nói
“Giận ngươi?” Nguyên Tiêu sửng sốt. Như thế nào? Haingười cãi nhau?
“Là nha!” Hạ Ngự Đường áy náy liếc nhìn nàng một cái.“Ta bị Nguyên cô nương cường thân là chuyện ngoài ý muốn, không nghĩ tới lại bịngươi tận mắt chứng kiến, ai! Thật không biết Nguyên cô nương kia đang nghĩ cáigì, trước đây vì không hiểu chuyện nên có thể cho qua, nay như thế nào trưởngthành cũng còn làm loại sự tình này chứ?”
Càng nói, hắn càng cảm thán, Nguyên Tiêu tắc chậm rãitrợn to mắt. Người này ở đây nói cái gì? Cứ tưởng mình nói đúng, nàng đối vớihắn cường thân, rõ ràng hắn đá nàng chân, mới có thể……
Cái hỗn trướng này, còn dám làm bộ dáng đáng thương,đáng giận!
Nguyên Tiêu tức giận muốn hộc máu, lại không thể phảnbác rống to. Hậu! Ngực tức giận đến đau quá.
Nàng không thể khắc chế lửa giận, chỉ có thể một ngụmmột ngụm uống rượu cho hả giận!
“Lại nói tiếp kia Nguyên cô nương cũng thực đángthương.” Coi như không phát hiện nàng đang kích động, Hạ Ngự Đường ung dung nói“Mới trước đây lớn lên giống đầu gấu con, thô lỗ lại dã man, tuy rằng sau khilớn lên, miễn cưỡng từ gấu biến thành nữ nhân, nhưng tính tình cậy mạnh mộtchút cũng không thay đổi, cũng khó trách đến mười chín tuổi, còn không thể gảđi, nghĩ đến thật đúng là làm người ta đồng tình.”
Ai muốn tử hồ ly ngươi đồng tình! Cô nãi nãi ngươi mớikhông thèm quan tâm chuyện đó
Thật là tức chết nàng đi là được!
Uống tới lọ rượu hết sạch, nàng mới buông ly
“Hương nhi, ngươi như thế nào bụng rỗng liềnnâng cốc uống hết? Như vậy sẽ say” thấy nàng uống hết thì Hạ Ngự Đường vẻ mặtkinh ngạc
“Ha ha…… Sẽ không, ta còn thực thanh tỉnh.” Là nha! Vìthanh tỉnh nên mới rất muốn dợt vào cú vào khuôn mặt anh tuấn đáng giận này“Đúng rồi, chúng ta có phải hay không nên đến tiền thính đi?”
Nếu cứ ở lại, khó bảo toàn nàng sẽ khắc chế chính mìnhkhông được, động thủ đánh chết hắn
Này tử hồ ly, ngươi hiện tại có thể đắc ý, nhưng saukhi hội tuyên bố việc hôn nhân, ta –Nguyên Tiêu nhất định phải cho ngươi mấthết mặt mũi, trở thành kẻ bị người trong Hỉ Hoan thành cười tới thối đầu!Nguyên Tiêu hung tợn ở trong lòng cắn răng thề.
“Không vội.” Ai ngờ Hạ Ngự Đường cũng không như ý nghĩcủa nàng, phảng phất không phát hiện nàng mang theo ánh mắt giết người, vẫntuấn nhã tươi cười. “Nha! Nếu ngươi thích uống, nơi này còn có một lọ, cấpngươi uống, ta giúp ngươi đổ”
Hạ Ngự Đường cầm lên miếng bạch ngọc, lại tự mình giúpnàng đảo tiếp rượu, con ngươi đen không dấu vết mà nhẹ nhàng liếc nàng một cái, bạc môi xinh đẹp khẽ dương lên , mâu quang trong mắtlướt qua một tia giảo như hồ ly .
“Hương nhi, có phải hay không tâm tình ngươi không tốtlắm nha?”
“A? Không, không có nha!” Nguyên Tiêu ha ha cười, đènặng lửa hận cuồng mãnh trong lòng, ôn nhu hỏi: “Ngươi làm sao có thể nói nhưvậy?”
“Ánh mắt ngươi, dường như hận không thể giết của ta”Hạ Ngự Đường ra vẻ nghi hoặc, hồ nghi nhìn nàng. “Ta cảm thấy ngươi hôm naythật sự là lạ.”
“A?” Nguyên Tiêu sợ tới mức chạy nhanh tìm lấy cớ.“Ai, ai bảo ngươi nhắc tới Nguyên Tiêu kia, ngươi nhắc tới làm nàng, làm tasinh khí, nữ nhân kia cũng không biết tự soi gương, dám đối với ngươi cườngthân, thật sự là không biết xấu hổ!”
Khẩn trương làm cho nàng không thể không tự đè nénchính mình, vừa nói, trong lòn vừa khóc thầm, liền đem theo ân oán cũng coi nhưhạ trên đầu Hạ Ngữ Đường .
Hỗn trướng này, nàng sẽ không để cho hắn yên!
“Đừng tức giận, là ta không tốt, không nên nhắc tớinàng ta” Nhìn ra trong mắt nàng đang ẩn hận, Hạ Ngự Đường nhịn cười, lại giúpnàng rót rượu. “Đến, uống rượu.”
Nguyên Tiêu bưng lên chén rượu, trừng mắt nhìn Hạ NgựĐường, uống từng ngụm từng ngụm
Một ngụm tiếp theo một ngụm, hai bình rượu lập tức đãbị nàng uống hết, rượu nguyên chất năm xưa có tác dụng làm cho não nàng có chútmông lung, có cảm giác như thể địa cầu đang xoay chuyển xung quanh nàng
“Ngô……” như thế nào đầu nàng đột nhiên choáng váng đilên?
“Làm sao vậy?” Biết tác dụng rượu bắt đầu phát tác, HạNgự Đường cười cười, hạ thấp thanh âm, nhẹ giọng hỏi
“Không, không có việc gì.” Nguyên Tiêu lắc đầu, lạicảm thấy đầu càng choáng váng
“Ngươi say sao?”
“Mới, mới không có.” Nàng chính là ngàn chén khôngsay, mới uống hai bình rượu, làm sao có thể say? “Ta không……”
“Say”miệng chưa kịp mở ra, thân thể nặng nề, liền nằmúp ngủ sấp ở trên bàn.
“Đứa ngốc, rượu năm xưa này chính là loại rượu nguyênchất, như thế nào lại ngàn chén không say, người bình thường cũng chống đỡkhông được một lọ” Huống chi nàng còn uống hết cả hai bình.
Nhẹ nhàng đem nàng kéo vào trong lòng, tuấn nhan nởlên nụ cười không hề tao nhã, không chút nào che giấu được sự giảo hoạt trongnụcười, đôi mắt chứa đựng một tia tà nịnh.
Cạm bẫy nhỏ này như hắn tính toán, tiểu gấu nhỏ này dễdàng lọt lưới,
A, nếu nàng chính mình dâng người lên cửa, cũng đừngtrách hắn không khách khí đi,
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]