“Ê Tiểu Sở, nghe nói bọn tao đi Hàng Châu ba tháng, mày gặp được khắc tinh rồi à?” Bên kia điện thoại là hai người bạn thân khác của tôi,Uông Hải Úc và Diệp Vi, người vừa hỏi là Hải Úc còn tiếng cười vang lêncạnh đó là Diệp Vi.
“Không, là thiên địch.” Tôi bỏ một quả nho vào miệng, nhai nhóp nhép.
“Mày kết hôn với một người lạ hoắc, rồi cuốn gói bỏ chạy, do lươngtâm cắn rứt mày quay về, thế mà lại bị đánh đuổi như chuột trong Bắc Cực Tinh, sang nhà xuất bản thì bị Lão Chu hút máu ép, tao nghe bảo ngườikia là trai siêu đẹp.” Diệp Vi vui sướng khi có người gặp họa, nó đangtóm tắt tình hình bấp bênh hiện tại của tôi.
Tôi rên rỉ: “Diệp Vi, tao đã nói với mày là trình độ văn học của mày tăng đột biến chưa?”
“Tao rất vui vì được mày khen, nên cũng không ngại tặng mày thêm vàicâu nữa đâu.” Dù không nhìn thấy tôi cũng biết lỗ mui Diệp Vi phổng tocỡ nào rồi.
Vừa định nói gì đó thì bên kia vang tiếng động, điện thoại đã đổichủ: “Nghe nói dạo này mày đấu toàn thua người ta à, chuyện này đâu cógiống với mày thường ngày.” Khẩu khí lo lắng của Hải Úc làm tôi cảmđộng, nước mắt nước mũi tuôn dài.
“Hu hu hu… Hải Úc, Tiểu Úc Úc, chúng ta là la sát tứ phương, chỉ có mỗi mày tốt với tao. Tao nhớ mày quá…”
Rồi đầu dây lại vang lên tiếng ồn, chốc lát – “Nghe nói mày còn khiến anh chồng đẹp trai tức nghẹn họng, đúng không?” Diệp Vi hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gat-le-cho-em/2787648/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.