Đêm đó, Lý Trăn Nhược nằm mơ thấy mình đánh mông Lý Trăn Nhiên.
Không phải đơn thuần cởi quần ra đánh vài cái mà trong căn phòng ánh đèn mờ ảo, tựa như đang thực thi gia pháp. Lý Trăn Nhiên nằm trên ghế dài, quần cởi ra để lộ cặp mông săn chắc bóng loáng. Cậu cầm một cái roi dài, khi vung lên phát ra tiếng vun vút rồi quất thẳng xuống người Lý Trăn Nhiên.
Roi này đánh xuống, Lý Trăn Nhược tỉnh giấc. Cậu bật dậy khỏi giường, kéo chăn ra nhìn đũng quần mình một chút.
Phượng Tuấn Nguyên nằm bên cạnh lật người, mơ màng hỏi: "Sao thế?"
Lý Trăn Nhược nhẹ giọng đáp: "Không sao, ngủ tiếp đi."
Giấc mơ kỳ lạ này không khiến cậu cảm thấy tốt hơn, nhưng có một điều cậu cho rằng Hạ Hoằng Thâm nói đúng. Tại sao lại tự phạt mình chứ? Người đáng bị phạt là Lý Trăn Nhiên mới đúng.
Trời đang mưa, có lẽ là bắt đầu từ đêm. Hạt mưa rơi xuống mái nhà cũ, trong không khí ngập tràn hơi thở ẩm ướt và lạnh lẽo.
Chắc là trời đã sáng, Lý Trăn Nhược thấy mình đã tỉnh táo, không còn buồn ngủ nữa.
Cậu bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ, nếu Thẩm Lộ Minh không muốn lấy lại cơ thể, vậy thì cậu nên làm gì tiếp theo?
Cậu không thể cứ dựa mãi vào Hạ Hoằng Thâm được. Chưa kể đến thầy cậu vừa nghèo kiết xác vừa có mấy miệng ăn phải lo.
Cho nên cậu phải tiếp tục tu luyện, phải đi làm để kiếm tiền. Tốt nhất là tích đủ vốn, sau đó từ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/garfield-bao-thu-ky/2435093/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.