Với A Tiện thì tình dục chỉ là cách kiếm tiền, từ năm mười tuổi cậu đã tiếp vô số khách, nhưng đúng như cậu từng nói với Hình Chính Hạo, cậu chưa bao giờ cứng.
Từ đó đến giờ tình dục chỉ đem lại cho cậu giày vò đau đớn, còn có những đồng tiền vô nghĩa.
Màn tra tấn dài dằng dặc rốt cuộc cũng kết thúc, bàn tay nắm chặt vòng eo nhỏ gầy của A Tiện buông lỏng, A Tiện ngã xuống giường như cá chết. Ngay cả hơi thở cũng nhẹ tênh.
Trong phòng trọ chỉ còn lại một mình A Tiện. A Tiện nằm rũ rượi trên giường hồi lâu, nhưng cậu không dám ngủ vì ông chủ Lý chỉ trả tiền thuê phòng một đêm, nếu hết giờ mà chưa trả phòng thì phải thêm tiền.
Cậu khó nhọc lê mình vào phòng tắm, nằm trong bồn tắm kỳ cọ một lúc lâu, nước nóng khiến cậu buồn ngủ nhưng không thể ngủ được.
Đợi đến khi lấy lại chút sức lực, cậu mới xách hành lý rời đi.
Cầm trong tay tờ tiền màu đỏ, cậu không khỏi vui mừng, ngay cả đau đớn cũng giảm đi nhiều.
Ra khỏi quán trọ, A Tiện vội vàng băng qua hẻm nhỏ đến trước quầy bánh bao: "Ông chủ, cho tôi hai cái bánh bao."
Hơi nước nóng hổi bao phủ A Tiện, xoa dịu thân thể lạnh lẽo mỏi mệt của cậu.
"Có liền!" Ông chủ đon đả tươi cười đưa cho A Tiện hai cái bánh bao.
A Tiện đưa một trăm tệ cho hắn.
Mặc dù một trăm tệ này không sạch sẽ nhưng vẫn có thể đổi lấy bánh bao sạch sẽ, không phải sao. .
||||| Truyện đề cử:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-vu/898667/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.