Khi Sở Tê ngủ, cơ thể sẽ tự động hấp thu linh lực trong không khí. Lúc trước linh lực trong không khí rất loãng, cực khó nhìn thấy, nhưng giờ phút này kết giới mới được lấp đầy bởi lượng linh lực khổng lồ của Thần quân nên ngay cả mắt thường cũng có thể thấy được.
Thần quân nhìn cảnh này, trái tim lại đau như bị xé rách.
Y sống lâu lắm rồi, lần đầu tiên nói chuyện tình cảm, không ngờ lại gặp trúng cái đồ oan gia.
Ngươi đào tim đào phổi, hắn lại không hề để ý.
Vừa rồi Sở Tê nói những lời đó chỉ để chọc giận y thật sao? Nghĩ kiểu gì cũng giống lời thật lòng.
Hắn vốn chẳng thèm quan tâm suy nghĩ của bất cứ kẻ nào, bao gồm cả sư phụ.
Y nghĩ: Tiểu súc sinh cuối cùng vẫn là tiểu súc sinh.
Muốn ngưng hẳn, lại cảm thấy nói quá nặng lời. Y tự hỏi liệu bản thân có làm sai chỗ nào chọc hắn trở nên cực đoan như thế không.
Xét đến cùng, Sở Tê không tin y, cũng không tin bản thân mình từng phong quang vô hạn. Cuộc sống hắn trải qua khi trước và ký ức trong đầu nói với hắn rằng, may mắn không thuộc về hắn.
Mặc kệ y nói sẽ kéo dài mạng sống cho hắn, hắn cũng chẳng hề quan tâm.
Bởi vì hắn vốn chưa từng tin sư phụ sẽ ở bên mình mãi mãi.
Thứ hắn bắt được chỉ có hiện tại.
Thật ra ngẫm lại cẩn thận sẽ thấy biểu hiện của Sở Tê trước đó đã rất không thích hợp rồi. Bọn họ từng xung đột một lần, Sở Tê nói hắn chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-than-cung-cu-quoc-trieu-bai-than-quan-quan-tuyen/1316324/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.