Ngày đầu tiên quay về trường, Cảnh Lâm Lâm gặp Thành Vu Tư ở căn tin.
Vẫn là một bát phở thịt băm lớn, vẫn là chàng thanh niên xinh đẹp khiến người ta tan nát cõi lòng. Khác biệt chính là, lần này Thành Vu Tư chủ động ngồi đối diện Cảnh Lâm Lâm.
Cô suy nghĩ một chút, quyết định nói chuyện rõ ràng. Cô vốn muốn biến mất khỏi tầm mắt của Thành Vu Tư, nhưng tình tiết bi kịch không phải nói rõ kết quả sao? Bởi vậy cô cố lấy dũng khí:
“Em có lời muốn nói với anh.”
“Tôi có lời muốn nói với em.”
Hai người vậy mà đồng thời mở miệng, nói cùng lúc. Cảnh Lâm Lâm: “Vậy anh nói trước đi.”
Thành Vu Tư: “Em nói trước đi. Ưu tiên phái nữ.”
Cảnh Lâm Lâm: “Chuyện kia…Em không thích anh, không bao giờ thích nữa. Cho nên,” cô cố gắng cười chân thành, “Về sau em không quấy rầy anh nữa, anh chàng đẹp trai.”
Gương mặt anh trầm xuống, “Em nói cái gì?!”
Biểu tình này nằm ngoài dự đoán của cô, cô cho rằng ít nhất anh thở phào nhẹ nhõm mới đúng. Cảnh Lâm Lâm cảm thấy khó hiểu, cô gãi đầu, “Em nói, em không thích anh, anh tự do.” Không thể nói là em không đuổi kịp anh cho nên buông tha chứ? Như vậy rất mất mặt o(╯□╰)o
Anh trừng mắt nhìn thẳng cô, trừng đến mức trong lòng cô sợ hãi, không biết làm sao mình lại đắc tội anh. Cuối cùng vẻ mặt anh cứng ngắc, không nói lời nào mà đứng lên bỏ đi.
Cảnh Lâm Lâm hơi khó hiểu: “Này, anh muốn nói gì với em thế?”
Thành Vu Tư cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-sac-nay-long-tham/71319/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.