CHƯƠNG THỨ MƯỜI  
Khác lạ, chính là đặc biệt; đặc biệt, đối với quỷ, chính là món bánh bao thanh thái hương cô.  
“Tại sao lại như vậy chứ?” La Kỳ vừa buồn bực vừa tò mò.  
Mặt trời sáng sớm chủ nhật nóng lợi hại, mấy người xung quanh đã nhanh chóng bắt được xe buýt, trạm thai lập tức trống không:Trong mắt mọi người, nơi đó chỉ có một thanh niên mặt lấm tấm mồ hôi, một hớp lại một hớp gặm bánh bao.  
Nhưng trong mắt La Kỳ, bên cạnh y còn tồn tại một tiểu tử đang dạt dào tình cảm —— dĩ nhiên, đối tượng mà quỷ hàm tình mạch mạch chính là tiểu bánh bao đang đặt trên ghế dài kia chứ không phải La Kỳ.  
“Thật xinh đẹp a……” Quỷ vừa nhìn bánh bao vừa than thở, “Nhìn vỏ bánh này, cả hương thơm nữa chứ, quả là một tác phẩm nghệ thuật a!”  
La Kỳ khóe miệng co rút, không thèm đáp lời.  
Quỷ thương yêu vuốt vuốt bánh bao trắng tinh, trong miệng khẽ thở dài một tiếng:“Ai……”  
Nắng rất nóng, thế nhưng La Kỳ lại cảm thấy thực lạnh.  
Y cố gắng nuốt xuống miếng bánh đang nghẹn ở cổ họng, dở khóc dở cười nói:“Tôi bảo …… Cậu có cần thiết phải như vậy hay không a? Dù sao cũng chỉ là một cái bánh bao thôi mà!”  
“Anh thì biết cái gì!” Quỷ trừng y, vẻ mặt bị xúc phạm, “Đương nhiên không giống nhau! Là đặc biệt!”  
La Kỳ không hiểu :“Tại sao lại đặc biệt?”  
Nghe thấy câu hỏi ấy, vẻ mặt quỷ xoát cái liền thay đổi —— nếu như từ trước tới nay vẻ mặt luôn là cố gắng cậy mạnh, thì bây giờ, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gap-quy/132606/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.